Chương 9

733 42 14
                                    

CHƯƠNG 9: KINH HỒNG
Vì thế bữa cơm này rất nhanh đã ăn xong.
Mộ Dung Lan mặt mày tràn đầy vẻ tươi cười khách sáo được Thượng Quan Thanh Khuê thỉnh đến giáo trường luận võ đã được chuẩn bị chu đáo từ sớm.
Thật ra ý của Mộ Dung gia là để Ma Kết đến thử bản lãnh của trưởng tử Thượng Quan gia xem thật hư thế nào, không ngờ tiểu nữ oa này hồ nháo, lại hợp với mưu đồ thầm kín của Thượng Quan Thanh Khuê.
Cho đến nay Bồ Đào vẫn không có một cái tên chính thức, nên khi giới thiệu với Mộ Dung Lan, ít nhiều gì cũng cảm thấy có chút xấu hổ.
Vì thế sau khi bọn người Mộ Dung Lan rời đi, Bồ Đào nhanh chóng có một cái tên chính thức.
Đó là nói chuyện về sau này.
Thật ra Mộ Dung Ma Kết vẫn âm thầm nghe lời phụ thân lén đánh giá, quan sát Bồ Đào, chỉ cảm thấy thiếu niên này thật sự là diễm lệ, ngồi sát bên sư phụ của hắn, toàn bộ đại sảnh đều chợt như ảm đạm thất sắc. Nhưng hai người bọn họ chỉ một mực chăm chú thưởng thức yến tiệc, tự bưng tự gắp ăn cơm, ngươi đút ta một muỗng, ta gắp thức ăn cho ngươi một đũa, không tỏ vẻ gì hứng thú với bên ngoài, nói một cách dễ nghe đó là họ an phận thủ thường, không thăm hỏi, xen vào bàn luận với vị gia chủ kia và vị khách mời là phụ thân của hắn, nói một cách khó nghe đó là mục hạ vô nhân, căn bản không để phụ thân của hắn vào mắt, thậm chí...... không để gia chủ vào mắt.
Nhưng trực giác của Ma Kết cho biết, đây là trường hợp "nói một cách dễ nghe".
Vị thiếu niên kia......
Ngay cả cái tên cũng không có......
Mộ Dung Ma Kết tiếp nhận Mộ Dung hoa thương từ tay bọn hạ nhân, múa một vòng. Bên kia Thượng Quan tiểu thư đã cầm lấy cây song đầu thương, đứng trước mặt hắn.
Cung kính cúi đầu chào, Mộ Dung Ma Kết đã sớm nhìn ra tiểu nha đầu này không nén nổi cơn tức giận, quả nhiên chào còn chưa xong, tiểu nha đầu đã một thương đâm về phía hắn.
Không biết sư phụ của Thượng Quan Tuyết là ai, luyện tập thương pháp gì, Bồ Đào tuy đã nếm qua đau khổ từ bộ thương pháp của nàng ta, nhưng rốt cuộc thương pháp do một nữ hài tử chín tuổi sử ra, lại không có nội lực thâm hậu như Bồ Đào, làm sao có thể duy trì trận đấu lâu dài.
Thượng Quan Thiên Yết cùng Bồ Đào ngồi một bên lẳng lặng xem, ánh mắt nhìn Bồ Đào nói không nên lời.
Quả nhiên thương pháp của Mộ Dung gia vô cùng lợi hại, chỉ vài chiêu đã ngăn chặn được song đầu thương của Thượng Quan Tuyết.
Sắc mặt Thượng Quan Thanh Khuê vẫn không thay đổi, Bồ Đào vĩnh viễn cũng đều đoán không ra hắn đang nghĩ gì.
Đột nhiên Bồ Đào nhận ra, nếu là nàng dùng nhuyễn kiếm tỷ thí với Mộ Dung Ma Kết, ba chiêu nàng cũng tiếp không được.
Còn nói gì đến ngôi vị võ lâm chí tôn.
Đột nhiên cảm thấy vô cùng áp lực, Bồ Đào chợt nắm tay Thượng Quan Thiên Yết thật chặt.
Thượng Quan thiên yết dời tầm mắt từ giáo trường tỷ võ về, mỉm cười ôn hòa với Bồ Đào một cái.
Lúc này Bồ Đào cần chính là nụ cười này, lúc nào cũng vậy, ở thời điểm nàng cảm thấy mất mát nhất, bất lực nhất, nụ cười này của hắn vĩnh viễn đều có thể vực nàng dậy, tiếp tục hướng về phía trước.
"Sư phụ."
"Gì?"
"Nếu ta không thắng thì tính sao?"
"Không cần gấp, thắng bại là chuyện thường của binh gia......"
Bồ Đào dừng một chút......nói "Sư phụ......Chi bằng về sau Bồ Đào cũng tập thương......"
"Không được." Thượng Quan Thiên Yết nhẹ nhàng nói "Thượng Quan Bích Huyết kiếm là tâm huyết cả đời của lão gia chủ, ngươi được chọn làm người kế thừa, tức là trong tương lai không những phải kế thừa sơn trang, kế thừa địa vị trong võ lâm, mà còn nhất định phải kế thừa bộ kiếm pháp Bích Huyết Kiếm này. Bồ Đào, đây mới là sứ mệnh quan trọng nhất của ngươi."
"Ta hiểu."
Bồ Đào ngoan ngoãn gật đầu, thầm nghĩ "Ngươi còn chưa nói ta không được học thương."
Hai người lại nhìn về phía giáo trường luận võ, một khắc sau khi hai quý tử giao đấu với nhau, vẻ mặt tươi cười khách sáo của Mộ Dung Lan và Thượng Quan Thanh Khuê đều biến mất, chỉ ngưng thần quan sát hai quý tử luận võ trong sân, trầm mặc không lên tiếng, tâm tư không ngừng biến chuyển.
"Sao?"
Bồ Đào nhìn thấy, đột nhiên sợ hãi than, Thượng Quan Thiên Yết cúi đầu, ánh mắt như dò hỏi.
"Không......"
Bồ Đào lơ đãng lắc đầu, lời nói của Quý gia gia đêm đó quả thật không sai, chỉ cần nhìn kỹ sẽ có thể nhìn ra chiêu thức thương pháp của Mộ Dung gia kia...... quả thật......
Chỉ cần...... chỉ cần......như vậy là có thể phá thương pháp của hắn.
Bồ Đào thấy cước bộ của La Lị - Tuyết đã rối loạn, không khỏi có chút tức giận.
"Bồ Đào cũng muốn lên thử?"
Thanh âm của Thượng Quan Thiên Yết mang theo ý cười truyền đến.
"Đã tỷ thí hơn nửa canh giờ......nếu bây giờ Bồ Đào rút kiếm lên, có lẽ chỉ có thể tiếp được ba chiêu......"
"Cho nên?"
"Bồ Đào tốt nhất là an tâm ngồi ở đây xem thôi......"
Bồ Đào lộ ra một nụ cười hề hề ngây ngốc, bên này song đầu thương của La Lị - Tuyết đã bị Mộ Dung Ma Kết đánh văng ra, rơi xuống đất.
Thua......
Bồ Đào thầm vui sướng khi người khác gặp họa.
Thượng Quan Tuyết lại không chịu thua, tiếp tục rút ra thanh nhuyễn tiên bên hông, vung roi tấn công, nhưng vẫn không thay đổi được kết quả. Chưa kịp vẫy một cái đã bị thanh trường thương của Mộ Dung Ma Kết cuốn lấy đầu roi, xoát một tiếng cây roi cũng rời tay văng ra, rơi xuống đất.
Mọi người trầm mặc một chút, Mộ Dung Ma Kết lễ phép nói "Đa tạ Tuyết cô nương chỉ giáo."
Thượng Quan Tuyết tức giận cắn răng, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, bộ dáng vô cùng đáng thương.
Mộ Dung Lan hài lòng gật gật đầu với Ma Kết, cười ha hả nói với Thượng Quan Thanh Khuê "Xem ra Tuyết nhi bằng lòng gả cho Mộ Dung gia bọn ta rồi!"
Thượng Quan Thanh Khuê cũng cười "Vậy về sau chúng ta sẽ là thân gia? À ......"
Bồ Đào còn đang đắm chìm trong nỗi niềm vui sướng khi người khác gặp họa, ngẩng đầu nhìn vẻ mặt quẫn bách của Mộ Dung Ma Kết trên giáo trường, hắn thế mà lại thẹn thùng! Oa! Thật sự là một đứa nhỏ đáng yêu, so với tên Quý Song Tử xấu xa kia tốt hơn gấp trăm lần!
Đáng tiếc...... Nàng quên La Lị - Tuyết bát tự vốn tương khắc với nàng, là tai tinh của nàng.
Mắt thấy Ma Kết bên này rời khỏi giáo trường, La Lị - Tuyết cắn môi quét mắt nhìn một vòng trong đám người bên dưới, thấy phụ thân căn bản không để ý tới nàng, liền trực tiếp đem ánh mắt nhìn về hướng Bồ Đào.
"Ca ca! Hắn khi dễ ta! Ngươi cũng không giúp ta!?"
Ca ca?
Mặt Bồ Đào dài ra......
La Lị gọi nàng là ca ca? Nàng có thể đi chết đi cho rồi......
Mộ Dung Lan đã sớm có ý này, liền cười nói tiếp " Ma Kết, ngươi khoan xuống đã, ca ca của Tuyết nhi hình như không phục ngươi cưới muội muội của hắn nha."
Ánh mắt của Thượng Quan Thanh Khuê cũng dõi theo về phía Bồ Đào, Bồ Đào cúi gầm đầu, thầm mắng mình không ra gì, không phải nói không cần hắn yêu thích hay sao! Tại sao còn không dám đối mặt với ánh mắt của hắn!
Thượng Quan Thiên Yết nhéo nhéo lòng bàn tay của Bồ Đào, trong lòng Bồ Đào thầm mắng La Lị - Tuyết và tám đời tổ tông nhà nàng ta, ngoại trừ Thượng Quan Thanh Khuê và Thượng Quan Thiên Yết hai người ra.
Da đầu Bồ Đào căng ra, cắn ra bước lên.
Bàn tay cầm kiếm mướt mồ hôi.
Nhìn kỹ, Mộ Dung Ma Kết này dung mạo cũng không tồi, tuy La Lị - Tuyết cũng là một tiểu mỹ nhân, nhưng so với tiểu nam hài tuấn mỹ đáng yêu lại ung dung điềm tĩnh như thế này, Tiểu La Lị kia còn chưa xứng với hắn nữa là đằng khác! Bồ Đào hung tợn thầm nghĩ.
Bên này Mộ Dung Ma Kết thấy Bồ Đào hành lễ xong rồi thủ thế.
Nhấc cây thương lên trước mặt.
Hắn cũng đánh giá một chút người kế thừa Thượng Quan gia trong tương lai này.
Thật khá, hoàn toàn không giống với phong thái của gia chủ Thượng Quan gia, mà lại giống như vị sư phụ xinh đẹp kế bên hắn, tướng mạo có chút nữ tính, hơn nữa một thân xiêm y hoa văn lấp lánh, tuy có chút chói mắt, nhưng hoa văn diễm lệ trên xiêm y vốn dành cho nữ hài tử kia, may thành nam trang mặc trên người của hắn lại phù hợp không nói nên lời.
Không biết người chiếu cố cho hắn là người như thế nào, nhất định là có sở thích giống hắn.
Ma Kết nghĩ, một thương đánh nhứ ra.
Một chiêu này múa lên vô cùng bình thản.
Mộ Dung Ma Kết chỉ muốn thử nội lực của Bồ Đào.
Quả nhiên là thâm hậu, nghe nói Thượng Quan gia có một bộ tâm pháp độc môn Ngưng Vũ thần công, chỉ truyền cho người kế thừa. Nội công của Bồ Đào còn cao hơn cả nội công của Mộ Dung Ma Kết vốn hơn nàng ba tuổi, hoàn toàn vượt xa nội công của La Lị - Tuyết mới vừa rồi.
Ánh mắt của Mộ Dung Ma Kết thật trầm ổn, Mộ Dung Lan ở bên cạnh thầm nghĩ, người kế thừa Thượng Quan gia này quả thật không đơn giản, xứng đáng là đối thủ thật sự của Ma Kết.
Nhưng nằm ngoài dự kiến của Mộ Dung Ma Kết chính là, tuy nội lực của Bồ Đào rất mạnh, nhưng......kiếm pháp, tựa hồ bị thương pháp khắc chế.
Chỉ vung lên một chiêu đã rõ thắng bại.
Thật sự là...... khiến Mộ Dung Ma Kết giật mình.
Vừa suy nghĩ đến đó, thêm mấy chiêu nữa, Bồ Đào đã sắp bại đến nơi.
Thêm ba chiêu nữa...
Mộ Dung Ma Kết không ngờ, kiếm pháp của vị trưởng tử này còn không bằng tiên pháp của Tuyết nhi kia, đây thật sự là Bích Huyết kiếm pháp đứng vị trí thứ ba trên giang hồ hay sao? Hay là......
Mộ Dung Lan ở bên dưới quan sát cuộc chiến, trong đầu mơ hồ nảy ra một ý niệm, ngẩng đầu nhìn thấy khuôn mặt tươi cười khó hiểu của Thượng Quan Thanh Khuê, nhất thời mồ hôi lạnh toát ra như mưa.
Vung lên một cái!
Bồ Đào miễn cưỡng tiếp được.
Cắn môi, nàng bay về phía sau một đoạn, thoát khỏi bóng thương của Mộ Dung ma kết, vung lên một vòng kiếm hoa tuyệt mỹ, thoáng nhìn thấy Thượng Quan Thiên Yết bên dưới không giấu nổi ánh mắt lo lắng.
Rõ ràng......
Nàng thấy sơ hở trong thương pháp của Mộ Dung ma Kết, lại chỉ có thể dùng kiếm pháp càng nhiều sơ hở hơn để cố gắng chống đỡ.
Không thể thua, không thể để sư phụ không ngóc đầu lên nổi!
Ánh mắt quét đến người kia.
Thấy Thượng Quan Thanh Khuê, lúc này đang mỉm cười!
Tim Bồ Đào đập mạnh hơn một chút, đột nhiên ý thức được vì sao hắn mỉm cười, cảm thấy trên miệng đau xót, mới hay mình đang tự cắn nát môi dưới.
Hương vị huyết tinh thật ngọt ngào.
Hắn muốn nàng bị đả bại.
Muốn cho tất cả mọi người đều biết, kiếm pháp Thượng Quan gia không ra gì, hễ gặp phải thương pháp liền tiêu đời, kiếm pháp vô dụng như vậy chi bằng không cần kế thừa, như vậy...... người kế thừa này...... cũng không cần phải lãng phí lương thực của Thượng Quan gia nữa!
Bồ Đào đang cắn răng suy nghĩ, mắt thấy Mộ Dung Ma kết một thương đuổi đến gần.
Lập tức vẻ mặt chợt hoảng hốt, giống như trước mắt chính là tên Quý Song Tử xấu xa kia đang cầm nhuyễn kiếm đâm tới, mà thứ nàng đang cầm trên tay là thương.
Nàng quên hẳn rằng cây thương Thiên Hoa Loạn Vũ của nàng hiện giờ đang cắm trên giá binh khí trong viện của Quý Song tử.
Không chút do dự. Bồ Đào thấy rõ điểm sơ hở, hóa kiếm thành thương, khi đầu thương đến gần, Bồ Đào trực tiếp dùng nhuyễn kiếm đón đỡ, nhuyễn kiếm phi thường mềm mại, không có nội lực truyền vào thì chỉ tựa như một chiếc khăn, Bồ Đào vận một nửa nội lực vào nhuyễn kiếm, kiếm quang lòe lòe, mềm mại như rắn, lại thật sự giống một thanh trường thương, quấn lấy đầu thương của Mộ Dung Ma kết.
Đầu kiếm và đầu thương chạm nhau bắn ra tia lửa.
Thanh nhuyễn kiếm của Bồ Đào giống như rắn cuốn lấy đầu thương, thân hình phóng tới trước mắt Mộ Dung ma kết, một chưởng đẩy ra, đã đánh đến ngực của Mộ Dung Ma kết.

Biến chuyển này khiến cho tất cả mọi người kinh hãi sợ ngây người, nhất là Thượng Quan Thanh Khuê, còn có Thượng Quan Thiên Yết nữa.
Cách cầm kiếm của Bồ Đào có chút kỳ lạ, Thượng Quan Thiên Yết cắn môi, hắn xem rất rõ ràng từ đầu tới cuối.
Kia...... căn bản không phải tư thế cầm kiếm!
Choang!
Mộ Dung Ma Kết né tránh một chưởng, thương trong tay lại bởi vì Bồ Đào đột nhiên rót nội lực vào kiếm giữ lấy, nhất thời bị tứ phân ngũ liệt.
Thanh hoa thương gãy thành hơn mười đoạn, văng ra tứ phía trên mặt đất.
Mộ Dung Ma Kết buông tay, lui lại về sau mấy bước, cuối cùng vẫn không ổn định được thân hình, té trên mặt đất.
Mộ Dung Lan kinh hãi, đứng bật dậy, chén trà trong tay rơi xuống trên bàn, phát ra một tiếng vang lớn.

Bạn đã đọc hết các phần đã được đăng tải.

⏰ Cập nhật Lần cuối: Oct 04, 2015 ⏰

Thêm truyện này vào Thư viện của bạn để nhận thông báo chương mới!

Ăn bồ đào không phun bì ( bảo bình x thiên yết x song tử  x sư tử)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ