Chương 16 ❤️

71 3 6
                                    

Chương 16

Nhìn khung cảnh ngoài cửa, y chán nản nằm trườn lên bàn nhìn quanh không có ai, thanh âm nào cũng không hề có càng làm y cô đơn lạc lõng.

Cánh cửa nhẹ mở ra, vang lên "Ting" một tiếng đã lấy đi toàn bộ lực chú ý của Hyunseung, y nhìn thấy bóng người quen thuộc đó bước vào, bờ môi khô rạn nứt vô thức nở nụ cười.

Junhyung đứng đó nhìn y có chút thẫn thờ, người ngồi đó tại sao lại đẹp đến vậy, hắn không phủ nhận vẻ đẹp của y, chỉ là cho đến tận bây giờ hắn mới biết lúc y ôn nhu cười với hắn rất đẹp, thuần khiết như một tiên tử.

"Tới đây đi !" Hyunseung đưa tay vẫy vậy gọi hắn tới.

Junhyung ho khan vài tiếng rồi bước tới đối diện kéo ghế ngồi xuống, chăm chăm nhìn vào y khiến y mất tự nhiên cười quay mặt đi nơi khác "Anh làm sao vậy ?"

"Cậu hẹn tôi tới đây làm gì ? Không phải gọi trực tiếp bảo tôi về nhà là được rồi sao ?"hắn khẽ chau mày nhưng trong giọng nói không có gì gọi là khó chịu.

Hyunseung đánh trống lảng, đưa menu đến trước mặt Junhyung "Anh gọi đồ uống đi !"

Mặt hắn xuất hiện hắc tuyến, khoé miệng giật giật "Gì cũng được !"

Cho tới khi thức uống được đem tới họ vẫn không nói gì, nâng ly coffe lên nhấp một ngụm, Hyunseung rút hết can đảm nói thẳng với Junhyung "Hôm nay, tôi gọi anh tới đây..."

Chuông điện thoại của Junhyung vang lên xé vỡ bầu không gian tĩnh mịch, hắn nhìn Y rồi định đứng dậy ra ngoài nghe điện thoại nhưng y giữ tay hắn lại nói "Không cần đâu !"

Junhyung cẩn thận quan sát y rồi nghe điện thoại.

"Tại sao tan ca rồi anh vẫn chưa về nhà ?"

"Anh bận một chút việc, sẽ về sớm thôi !"

"Em không cần biết, 10 phút nữa anh không quay về em nhât định ra ngoài tìm anh !"

"Em..."

Đầu dây bên kia Hara đã ngắt máy. Junhyung khó xử cho điện thoại vào túi quần.

(Sócc: Bánh bèo phá sóng =3= )

Hyunseung đương nhiên biết chuyện gì đang xảy ra, y mỉm cười nhìn hắn "Anh có việc thì cứ đi đi!"

Hắn muốn nói gì đó nhưng y lại nhẹ nhàng gật đầu ý bảo hắn cứ yên tâm đi đi, Junhyung đứng dậy nhìn y một hồi lâu rồi nói "Cậu quay về nhà chờ tôi !"

Hyunseung gật đầu nhìn theo bóng hắn bước đi, y thấy được khẩn trương trong hắn, cũng nghe được tiếng con tim mình thổn thức. Lặng lẽ để tiền lên bàn sau đó đi tới góc cửa kéo vali nhỏ chậm rãi bươc đi. Nắm vé tày trong tay, y thực sự không nỡ, Hyunseung đi bộ quay lại căn nhà trước kia, lấy đi khung ảnh cũ kĩ có ảnh của một người con gái xinh đẹp, chính là mẹ của y. Nhẹ nhàng lau đi lớp màng bụi đó, y cho khung ảnh vào túi hành lý rồi đi tới trạm tàu hoả.

Junhyung dười xe lại trước cổng toà nhà lớn, cánh cổng tự động mở ra cho xe hắn tiến vào.

Hara tung tăng bước tới ôm lấy hắn hôn liên tục "Người ta nhớ anh muốn chết !"

[Chuyển Ver] Sủng vật- Junseung verWhere stories live. Discover now