Ba tháng rồi cậu chưa gặp England.
Thế giới này đang quá đỗi bình lặng, những cuộc họp chán ngắt cũng vơi bớt đi. Tất nhiên là hero mừng lắm chứ, ít việc làm mà, cậu còn tranh thủ qua nhà Japan mua cả gần trăm đĩa game để chơi dần dần. Làm gì thì làm, ăn uống ngủ nghỉ cũng phải điều độ, thế nên ngoài chơi game ra cậu cũng nghiêm túc dành thời gian ra để ăn và ngủ. Nhưng vừa chơi game vừa ăn thì vui hơn chứ?
Thôi được rồi, bỏ qua cái lối sống vô kỉ luật của cậu nào, England mà biết được thì ăn mắng ngay đấy.
Tóm lại là cậu đang đứng trước cửa nhà England, sau khi được gợi ý đến thăm bởi France. Trời thì đang mưa, chủ nhà thì chưa ra mở cửa. Một cây dù cũng không thể làm cậu đứng đây mãi được.
15 phút
"Iggyyyyyyyy!!! Anh đâu rồi?!"30 phút
"Iggy! Anh đang làm gì đấyy?"45 phút
"Oi, Iggy, trời đang mưa tầm tã và tôi đứng trước cửa hét như một thằng điên 45 phút rồi đấy."1 giờ
"Tại sao anh lại để hero tôi đứng tới 1 giờ đồng hồ trước cửa nhà?"1 giờ 15 phút
"Tên khốn!! Anh làm cái *beepp* gì mà giờ này vẫn chưa mở cửa đấy?"1 giờ 30 phút
"F*ck! Anh muốn khiêu chiến với tôi sao?" Và cậu gọi liên tục vào số máy anh1 giờ 45 phút
"Tên khốn này?? Anh nghiêm túc đấy à??" Cậu lôi đâu ra một cái điện thoại nữa và gọi cả máy bàn lẫn di động2 giờ
"Ê này! Anh có bị điếc không?" Cậu dùng hết sức bình sinh hét ầm lên, dĩ nhiên trên tay là cả hai chiếc điện thoại đang ghi âm lại lời nhắn.Người đi đường nhìn cậu kì thị.
2 giờ 15 phút
"Iggy à... Iggy... Iggy à... Iggy ơi..." Đến lúc này thì America bắt đầu rên rỉNgười qua đường vẫn nhìn cậu kì thị.
2 giờ 30 phút, trời đã hết mưa
"Nè Iggy... anh nỡ để tôi dầm mưa đến chết cả buổi như vậy sao..." Cậu rấm rứt muốn khócBọn trẻ con nhìn cậu mà ngẩn ngơ. Phụ huynh nhìn cậu kì thị.
2 giờ 45 phút
Cậu bắt đầu ngồi xuống thềm nhà, gục mặt xuống đầu gối tự kỉ. Hết sức im lặng, không một tiếng động hay dịch chuyển dù chỉ là 1mm."Chà, thời đại này tiên tiến nghe, tượng mà nhìn như y như người thật bà nhỉ? À mà hẳn chủ nhà cũng có trí óc bay bổng lắm nên mới dựng tượng ngay trước thềm nhà" - một cụ ông qua đường nói.
3 giờ
Không biết phải ăn vạ... à nhầm chờ đợi thế nào nữa, cậu nóng người lên và đạp bay cửa nhà.Hả?
Cửa không khoá.
Vậy tại sao nãy giờ cậu không đạp cửa vào nhà luôn mà phải hú hét cả 2 tiếng đồng hồ dưới mưa và 30 phút phơi khô?
Chúa ơi, ngài giỡn mặt tôi sao?
Thôi, không nói nhiều nữa, vào nhà.
"Iggy! Anh làm gì cả 3 tiếng đồng hồ mà cửa không khoá thế này? May là hero trông cửa giúp anh đấy nhé! Hahahahahahahahaaa...."