Chương 25 : Cuộc chiến chớp nhoáng

408 36 1
                                    

"Dựa vào gần nhau, hóa ra lại là một chuyện rung động lòng người đến như vậy!"

Một lúc lâu sau, xung quanh mới vang lên những tiếng xì xầm to nhỏ, Jiyeon loáng thoáng nghe thấy tên mình và Myungsoo được lặp đi lặp lại, dần dần, cũng có những cặp mắt lóe sáng thỉnh thoảng bắn về phía họ.

Lại một hồi sau, âm thanh lớn hơn một chút, xì xào rì rầm, những ánh mắt tò mò nhìn họ cũng mỗi lúc một nhiều, mỗi lúc một trắng trợn táo tợn hơn.

Trong sự mất bình tĩnh của mọi người,Jiyeon bỗng bìn tĩn hẳn (chú ý: không phải là sai chữ, xin mọi người hiểu cho sự bình tĩnh kỳ lạ này).

Cô bắt đầu học theo Đại Thần, bình tĩnh theo dõi trận đấu, vừa mới nhìn lại đã kinh ngạc "a" lên một tiếng.

Tỷ số trận đấu sắp bị san bằng rồi!

Myungsoo như hiểu được cô đang ngạc nhiên điều gì, dửng dưng nói: "Không cần lo đâu, đợi đến lúc họ không quan tâm đến khán đài nữa thì tỷ số sẽ được dẫn trước lại ngay thôi."

Vì nhà thi đấu rất ồn nên lúc anh nói, có phần dựa lại gần cô, hình thành nên một tư thế nghiêng người thân mật, hơi thở gần ngay tích tắc,Jiyeon chỉ cần hơi hơi ngước mắt lên là có thể nhìn rõ hàng mi đen rợp của anh...

Dựa gần, hóa ra lại là một chuyện rung động lòng người như vậy!

Jiyeon cụp mắt xuống, nhìn theo sợi tóc của mình rụng xuống cánh tay anh, "uhm" một tiếng, thực ra vốn chẳng chú ý đến anh đã nói gì, chỉ lờ mờ cảm thấy, xung quanh lại tĩnh lặng...

Hiệp thi đấu thứ ba kết thúc, Yoona mới như tỉnh khỏi giấc mộng, la lên một tiếng: "Sao khoa chúng ta chỉ dẫn trước có hai điểm thế này!"

Jiyeonnghe thấy giọng nói của cô, mới sực nhớ ra chưa giới thiệu bạn cùng phòng mình với Myungsoo, có điều trước đó anh luôn chăm chú theo dõi trận đấu nên cũng không tiện lên tiếng. Lúc này đây anh vẫn đang chú ý đến tình hình trong sân, Jiyeonmuốn gọi anh một tiếng, nhưng xem ra xưng hô thế nào cũng khó lắm đây.

Gọi sư huynh thì kỳ quá...

Gọi Đại Thần càng kỳ hơn, có phải là game đâu...

Gọi Myungsoo... ối... hình như có chút xấu hổ... Tại sao Đại Thần lại có thể gọi cô là Jiyeon một cách tự nhiên như thế chứ >o<

Cũng may, Myungsoo đã thu ánh mắt về rất nhanh, đỡ cho Jiyeon phải lao tâm khổ tứ nữa.

Jiyeon vội vàng nói: "À, họ là bạn cùng phòng của em." Ngầm ra hiệu cho Myungsoo nhìn ba người ngồi cạnh cô vừa hồi phục được khả năng ngôn ngữ, lần lượt giới thiệu, "Naeun, Yoona , Krystal."

Ánh mắt của Myungsoo lướt qua gương mặt ba người họ, sau đó mỉm cười đáp: "Chào các bạn."

Thế là...

Ba người ấy thần trí vừa phục hồi lại bị chấn động bay tán loạn.

Jiyeon đã bình thường rồi.

Con người quả nhiên vẫn cần so sánh mà, dưới sự so sánh ấy thì biểu hiện của mình quả thực tốt quá đi mất.

Hiệp thứ tư của trận đấu bắt đầu, quả đúng như lời Myungsoo nói, tỷ số lại được cách biệt hẳn, khoa Công nghệ thông tin cơ bản đã nắm chắc phần thắng rồi. Trước khi sắp kết thúc, Myungsoo đột ngột nói: "Lee Công và Hầu Tử  ở dưới kia, em có muốn đến chào hỏi không?"

[EDIT] [LongFic] Yêu Em Từ Cái Nhìn Đầu Tiên [ MyungYeon]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ