Em nhè nhẹ bước vào căn phòng đã tối đèn,nơi chị đang ngon giấc.Lại một đêm nữa em về nhà trễ sau những cuộc chơi ở những nơi sang trọng nào đó. Chị lại ở nhà một mình,nằm trên chiếc giường rộng không hồn.Bước đến gần chị,em khẽ ngắm nhìn thật lâu. Em thích nhìn lúc chị ngủ,cảm giác ấy làm em không thể nào ngăn được một nụ cười trên môi mình.Như một thiên thần lạc vào giữa ngôi nhà cô đơn của em,và em có chị ở bên đời.
Rồi chị cựa mình làm em giật thót,bước ra khỏi phòng,em nhè nhẹ khép hờ cửa lại..Và hình như nghe thấy tiếng chị nấc,nhưng em không quay đầu lại.
Thêm một lần chị khóc vì em.Là vì chị bơ vơ trong căn nhà rộng lớn,hay vì em lại có thêm 1 cô bạn gái mới?!
-"Em không yêu chị." em đã nói câu đó đến cả ngàn lần khi đau đớn nhìn thấy nước mắt chị rơi,chị yếu đuối quá làm em sợ hãi.Mặc dù em không yêu,nhưng nhìn chị thế em lại xót xa trong lòng.
Hôm nay em lại về trễ,và chị biết em đang có 1 cô bạn gái xinh đẹp,một người mới sẽ làm cho em đau khổ.
Người đời hay nói:"Có vay thì có trả." Cô bạn gái em trả cho người yêu cô ấy,em trả lại cho cô ấy,vậy trong cuộc tình nợ nần này,ai sẽ là người trả cho chị?
1 tuần sau..
Như thường lệ,em trở về thật khuya,nhưng thân thể đã nồng nặc mùi rượu.Vẫn như mọi khi,em bước vào phòng để ngắm chị ngủ.Nhưng đêm nay sao chị lại không ngủ,lặng lẽ nhìn thẳng em,rồi chị nói:
-"Em là đồ ngốc." Rồi chị nằm xuống,đắp mền đến tận cổ. Em đứng đó nhìn chị một lát,nước mắt em ướt vãi rơi cả xuống nền nhà,rồi em chệnh choạng bước ra.
3 tháng sau..
Em lại có người yêu mới.Nhưng khác lạ ở chỗ,lần này chị cũng có một cô bạn gái.Theo như chị kể thì người ta chiều chuộng và yêu chị hết mực.Em chỉ ngồi nghe,không thèm nhìn chị lấy một cái.
Hôm đó đi làm,Em xém tông vào xe người ta vì cái tội chạy mà không nhìn đường.
Tối hôm đó em về nhà thật sớm,quẳng cô bạn gái kia qua một bên,không uống rượu nữa,em về với chị.
Bước vào phòng chị,nhủ lòng là sẽ dành cho chị một sự bất ngờ...Nhưng..bó hoa hồng rơi xuống,chiếc bánh kem yếu ớt tan ra...chị không còn ở đó nữa.
Hôm nay là sinh nhật lần thứ 26 của chị.
Emngồi nơi chiếc ghế đệm thật dày và êm,bắt đầu xem những bộ phim mà chị đã từng xem,uống thứ nước trà lài mà chị hay uống,và chờ đợi chị về.
Lần đầu tiên Em biết xem phim một mình lại buồn đến như thế nào.Những thước phim hài không làm em vui lên được.Những tách trà nóng chẳng làm em cảm thấy trong lòng ấm áp lên được chút nào.Lần đầu tiên em sống bằng cách của chị đã từng trong vòng ba năm,tính từ ngày hôm nay.Và lần đầu tiên em biết được sự chờ đợi nó kinh khủng đến như thế nào.
-"Em không yêu chị." Em lại lầm bầm trong miệng cái câu nói vớ vẩn ấy,cho đến khi rượu thật thấm vào da thịt,nó làm em ngủ thiếp đi.