Chap 18: Nam Woo Hyun xuất hiện

1.3K 60 0
                                    




-Ông xã, anh chuẩn bị đi nha. Em ra ngoài mua đồ về ăn nha.-Nó gõ cửa phòng làm việc của hắn, giọng nói nhỏ nhẹ như sợ mình làm phiền hắn.

Cạch

Cánh cửa mở ra, hắn xuất hiện với một vẻ mĩ nam tuấn tú, chả là sau khi ngắm mặt trời mọc về,hắn có một chút việc giải quyết cần đến thư phòng. Cũng còn sớm 6h kém 10.

-Anh chở bà xã đi.

-Không cần. Ông xã làm việc tiếp đi. Bà xã đi sẽ nhanh chóng về thôi.-Nó nhoẻn miệng cười, tay cầm ván trượt chạy đi.

Hắn từ trên tầng nhìn xuống, coi đi là muốn trượt ván chứ không phải là muốn hắn làm việc đâu.. Ngồi vào vị trí cũ, hôm nay hắn thật có hứng làm việc...

-Lalala..-Nó vừa đi vừa hát, giọng điệu vui vẻ.
Gió mát nhẹ, nó đưa mắt nhìn rồi lẩm bẩm " Không khéo tí nữa trời mưa mất. Nhanh lên thôi". Nó tăng tốc độ, khéo léo cua vào siêu thị mini gần nhà. Không ai nhận ra nó cả vì ai chả nghĩ T-ara đang đi lưu diễn, tuần sau mới về, điều này khiến nó thoải mái vô cùng. Đã nhiều lần có người lên tiếng, nó đứng tim.. May mà họ nghĩ T-ara ra nước ngoài, có lẽ nhầm người.. Nó mới dám thở nhẹ.

-Mẹ ơi, mưa rồi.-Nó xịu mặt, tay ôm ván trượt, tay kia xách đồ. Nó trách siêu thị gì mà không bán ô , dù gì cả.. Siêu thị thì phải có mọi thứ chứ...

Nam Woo Hyun từ cửa hàng bước ra, tai nghe phone, vừa mới vào đó ăn nhanh mì ống . Cậu mới về nước, về nhà lại chả có gì ăn nên đành lê lết đến siêu thị này. Biệt thự của Woo Hyun cũng gần biệt thự nhà hắn, nói đúng hơn, hai bọn họ có ý định ở gần nhau.Tay mở dù ra, định rời đi thì một thân hình nhỏ bé lao tới trước mặt cậu. Nhíu mày, hoá ra là muốn che ô... Woo Hyun đưa ô qua trái, nó ôm ván trượt nhích qua trái, đưa qua phải, nó lại lí lắc qua phải.. Woo Hyun hừ lạnh, cuối cùng cũng bước đi.. Cảm thấy mất mát, những hạt mưa rơi rớt trên khuôn mặt nhỏ xinh, nó xì xầm tỏ vẻ không ưa:

-Ai cũng đáng ghét cả.

Chả hiểu sao,  Woo Hyun nghe được câu này lại quay lại. Chỉ muốn cho nó biết cậu không phải là người đáng ghét. Tay nhét ô vào tay nó, đưa mắt nhìn, hơi khựng lại nhưng rất nhanh chóng, lấy mũ che lên rồi rời đi. Nó được cho ô thì thích chí cười vang:

-Haha .. Cảm ơn, cái ô...

Woo Hyun khẽ nhếch môi cười nhưng cậu không quay đầu lại. Cảm giác này..

-Về nhà thôi.-Nó tung tăng trên chiếc ván trượt của mình, không dám đi nhanh vì đường trơn trượt.

Bíp Bíp..

Nó dừng lại nhìn. A , chiếc xe Porches của Myung Soo.. Hắn bước ra khỏi xe, tay cầm dù về chỗ nó, đỡ nó bước vào xe , còn cẩn thận cầm đồ và ván trượt cất vào cốp cho nó rồi mới lên xe.

-Lạnh không hả?-Hắn nhồm người về sau, lấy chiếc chăn bông đắp cho nó.

Chả là, hắn đang ngồi phê duyệt lại vài thứ, nhìn trời có dấu hiệu mưa, không yên tâm nên lái xe đi đón nó. Nó ngồi trong xe, đột nhiên nghĩ tới cái ô mà bật cười.. Hắn khẽ nhíu mày, tỏ vẻ không vui lắm, ra đường nó đã gặp ai khiến nó vui vẻ như vậy..

[ Longfic ] Minh Tinh Trẻ Con Của Tổng Tài Máu Lạnh - MyungyeonNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ