Tôi là một con nghiện tiểu thuyết. Và tôi đặc biệt có ấn tượng với những nhân vật thứ chính. Lý do vì sao à? Vì những nhân vật thứ chính thường rất đáng thương, yêu rất nhiều mà chẳng nhận lại được bao nhiêu, và thường thì … nhân vật thứ chính hay có những kết thúc không hạnh phúc.
Thật ra thì đó không phải là lý do duy nhất, tôi mới cảm thấy như vậy vào dạo gần đây, có lẽ là do sự đồng cảm! Chính xác rồi, tôi là một nữ thứ chính trong câu chuyện tình của tôi. Tôi nghĩ vậy!
Tôi thích Duy, một cậu bạn mới chuyển vào lớp từ đầu năm, một cậu bạn cool boy đẹp trai và lạnh lùng. Nhưng một điều đáng tiếc là Nhi – con bạn thân của tôi cũng tuyên bố với tôi rằng nó thích Duy. Tôi cá là nó thích Duy sau tôi, nhưng nó tuyên bố trước tôi, vì vậy mà tôi nghiễm nhiên trở thành “kẻ đến sau”, và kẻ đến sau thì đương nhiên không phải nhân vật chính. Vì sao lại thế à? Đơn giản vì Nhi là một hotgirl của khối, xinh đẹp, học giỏi, dáng chuẩn, ăn nói có duyên … nói chung là một con người hoàn hảo. Chính vì vậy, hoàng tử không thể bỏ qua một công chúa hoàn mĩ như vậy để mà để mắt đến một con vịt xấu xí như tôi. Đương nhiên, việc tôi sắm vai thứ chính không có gì là lạ.
Mọi chuyện sẽ chỉ có thế nếu như không có một chuyện vô cùng kinh dị xảy ra. Đó là Nhi có facebook! Đúng hơn là Nhi mới mò được trên tường nhà tôi những status cũ rích từ hồi đầu năm về một sự thinh thích ngốc xít của tôi dành cho cậu bạn mới vào lớp. Tôi thật muốn đập đầu vào tường vì cái thói quen quái gở là có gì hay ho cũng đem treo linh tinh khắp wall face. Đen đủi, một ngày đẹp trời và Nhi mò thấy những status ấy, nó quyết định tra khảo tôi, một cuộc tra khảo kinh dị.
- Nói đi, Thảo cũng thích Duy phải không?
- Ai bảo? – Tôi chối bay.
- Vậy thì có thể là ai được chứ? Vào thời điểm đó chỉ có Duy thôi, Thảo thật là …
- Đã bảo không phải mà. Thảo … Thảo thích Minh!
Tôi giả bộ ngượng ngùng rồi cúi đầu. Nhi tròn mắt có vẻ ngạc nhiên, rồi sau đó vỗ vai tôi tỏ vẻ thấu hiểu. Ừ thì … Minh khá là hot! Minh là một cậu bạn cũng chuyển vào lớp cùng Duy hồi đầu năm, khá đẹp trai. Nhưng ngược lại với Duy, Minh vui tính và hài hước. Minh ngồi ngay cạnh tôi, và cậu ta nói rất rất nhiều. Tôi cũng chẳng hiểu vì sao tôi phải làm vậy nữa, nhưng nếu mà tôi nói tôi cũng thích Duy thì e rằng Nhi sẽ giận tôi rất lâu.
Tôi thiết nghĩ mọi chuyện rồi cũng sẽ qua, Nhi sẽ chẳng nhớ tới câu nói của tôi và cũng chẳng ai biết được tôi đã từng nói tôi thích Minh cả. Nhưng đời không như là mơ, nhân vật thứ chính vẫn luôn như vậy, rất xui xẻo.
_oOo_
Một ngày mưa xối xả, tiết học Thể Dục nghiễm nhiên trở thành tiết “nhóp nhép” hướng dương và mộng mơ nghe nhạc. Trong phút nhàm chán, Nhi nghĩ ra trò chơi mang lên “làm thật nói thật”. Một trò chơi đơn giản với một chiếc bút cài vào một chiếc thước, ai đó sẽ quay chiếc bút và khi đầu chiếc bút chỉ vào một người bất kì, người đó sẽ là người được chọn. Người được chọn sẽ phải chọn một trong hai hình phạt: làm thật hoặc nói thật. Và khi đầu chiếc bút bi chỉ thẳng vào tôi, tôi chọn làm thật. Cả lũ bạn còn lại chụm đầu bàn luận, chúng nó cần nghĩ ra cái gì đó thú vị và ngốc nghếch một chút. Tôi thấy Nhi bỗng nhiên bật cười, ánh mắt nhìn tôi nham hiểm, những đứa khác gật đầu lia lịa và trở về chỗ ngồi nghiêm chỉnh, Nhi hắng giọng:
BẠN ĐANG ĐỌC
Vai thứ chính (Cẩm Thương)
Short StoryNhững nhân vật thứ chính thường rất đáng thương, yêu rất nhiều mà chẳng nhận lại được bao nhiêu, và thường thì … nhân vật thứ chính hay có những kết thúc không hạnh phúc ...