chap 7

1.9K 51 22
                                    

CHAP 7  

Thấm thoát đó mà 1 tháng đã trôi qua, cô ko nhận được bất cứ liên lạc nào của Soo Ji cũng chính vì thế mà cô càng lo sợ hơn. Nếu cô ta vì tiền sẽ ko buông tha cô dễ như vậy đâu, cô ta làm vậy càng khẳng định có thể cô ta đang mang trong mình giọt máu của cô. Cô chống tay lên trán, vô cùng mệt mỏi…Cô dạo này với vợ cô rất hoà thuận nên cô ko muốn có bất kì chuyện gì xảy ra nữa. Điện thoại của cô reo lên :

- Alô…

- [Là ta đây Jiyeon! Con có thể gặp ta chút ko? Ta có chuyện cần nói với con.]

Cô suy nghĩ trong chốc lát rồi cũng trả lời:

- Được!

Tại một quán cà phê vô cùng sang trọng và yên tĩnh, 1 người phụ nữ đang nhâm nhi 1 tách hồng trà, vẻ mặt vô cùng căng thẳng. Cô đến chỗ hẹn, ngồi xuống chiếc ghế đối diện với người phụ nữ, chẳng chào hỏi gì.

- Lâu quá ko gặp, con vẫn khoẻ chứ? - Bà hỏi cô 

- Vẫn tốt! Có chuyện gì thì bà cứ nói!

Bà thở dài nhìn cô rồi rút trong túi ra một phong bì đưa cho cô 

- Có người đã gửi cái này cho cha con, cũng may ta đã đem đi trước khi ông ấy thấy.

Cô nheo mắt nhìn cái phong bì rồi mở ra xem. Mặt cô chuyển từ trắng sang xanh rồi tím. Ả đàn bà kia thật là nham hiểm! Dám đem chuyện này làm rùm beng bên nhà cha cô. Bên trong phong bì là những tấm ảnh nhạy cảm của cô và ả ta. Đúng là 1 kẻ nham hiểm độc ác. Cô giận tím mặt, nếu mà cô ta đứng trước mặt cô, cô đã bóp chết cô ta rồi.

- Còn ai biết chuyện này ko? - Cô hỏi

- Hiện chỉ có ta biết, chỉ sợ vợ con sớm muộn gì cũng biết, cô ta sẽ ko dừng lại nếu chưa đạt được mục đích - Bà thở dài, khuôn mặt lộ vẻ lo lắng.

- Chuyện này bà ko cần lo lắng, tôi sẽ tự giải quyết!

Bà nhìn cô :

- Con vẫn còn hận ta sao?

- Nếu ko còn chuyện gì thì tôi đi trước, tạm biệt!

Trong phòng làm việc

- Là cô ko nể tình xưa đừng trách tôi độc ác – Ánh mắt cô hằn lên vẻ căm phẫn cùng cực. Cô gọi điện thoại

- EunJung, cậu điều tra nơi ở của Lee Soo Ji cho tôi. Càng sớm càng tốt!

- [Vâng ạ]

Cô vừa cúp máy thì điện thoại cô lại reo lên:

- [ Chồng à, sao chồng chưa về nữa thế? Bộ công việc nhiều lắm à ?]

Cô nhìn đồng hồ, đã trễ như vậy rồi sao, hèn chi vợ cô lo cho cô.

- Unnie về ngay!

Cô cúp máy, lấy hồ sơ rồi nhanh chóng về nhà. Nó đang đứng trước cửa đợi cô, thấy cô về thì hớn hở.

- Chồng yêu đã về!

Cô mủm cười ôm nó vào lòng, hôn lên môi cô 1 cái rồi nói :

- Unnie về rồi!

[SHORTFIC][COLLECT] Cô Vợ Bé Bỏng Của Tôi - MinyeonNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ