Final

3.9K 222 6
                                    

Một bàn tay lạnh chạm vào vai cô, làm Irene giật nảy người lên trong sự ngạc nhiên, đôi mắt cô chụp mở  từ giấc ngủ thất thường.

"Chúng ta đã đến ký túc xá, Joohyun-ah."

Irene bỏ qua những nụ cười vui vẻ trên khuôn mặt quản lý của cô tại  trạng thái nửa tỉnh nữa mê  của mình khi cô gật đầu buồn ngủ, trước khi lắc đầu nhẹ nhàng trong một nỗ lực để đánh thức cô dậy. Cô mở cửa xe và vẫy tay tạm biệt bất cẩn với  quản lý của cô như một làn sóng nửa vời.

Mặt trăng sáng rực trên trời rực rỡ, với những ngôi sao lấp lánh trên bầu trời đêm và Irene đang từng bước đi vào thang máy tiến đến  ký túc xá. Cô liếc nhìn đồng hồ, và  đôi mắt cô mở to vì nó cho thấy nó là một vài phút sau nửa đêm.

Music Bank đã chạy muộn hơn cô mong đợi đêm đó, phải giải quyết  hết mọi vấn đề với đạo diễn về kịch bản. Irene ngáp to như cô đợi thang máy, cảm thấy mí mắt rủ xuống một lần nữa như buồn ngủ bắt kịp cô một lần nữa.

Cô lê đôi chân của mình về phía ký túc xá, dựa hoàn toàn vào bản năng của mình với tâm trí mơ hồ của cô.

Tuy nhiên, khi cánh cửa nhấp mở sau khi cô mở khóa nó, cô không thể không để cho một nụ cười lệch hiện lên khuôn mặt của cô, trái tim cô ngày càng ấm lên lần thứ hai.


Wendy ngồi trên chiếc ghế dài thoải mái, với máy tính xách tay của mình vào lòng Wendy ,những ngón tay nhảy múa duyên dáng trên bàn phím. Lông mày của Wendy nhăn lại, một cái nhìn tập trung vào khuôn mặt của Wendy  và em ấy cau mày nhẹ vào màn hình.

Irene tiến về phía Wendy, và đẩy  máy tính xách tay trên đùi Wendy xuống đặt trên bàn, thả lỏng người mình ngồi lên đùi Wendy, tựa đầu cô vào lòng của Wendy,Wendy giật mình trong một vài giây  ngạc nhiên, vì quá tập trung vào máy tính xách tay mà cô đã thậm chí không nhận thấy sự hiện diện của Irene.

" Thô lỗ"  Wendy trêu chọc, tay cô đưa tay ra sau gáy Irene nhẹ nhàng, ôm choàng lấy Irene vào lòng. Irene để cho đôi mắt của cô ấy nhắm lại, cảm thấy tâm hồn mình trôi dạt ra để mộng mơ, bỗng nhiên một ngón tay đẩy nhẹ  lên trán cô nhẹ nhàng trước khi cô có thể.

Irene rên rỉ nhẹ nhàng, tựa đầu của mình gần gũi hơn với vòng eo của Wendy, nhắm mắt cô lại khi cô từ chối để đáp ứng với cú hích liên tục của Wendy.

"Unnie, chị biết rằng chị phải tắm trước khi ngủ, phải không?"

Irene vòng tay ôm lấy eo của Wendy, lắc đầu kịch liệt. Giọng cười thầm, khàn khàn của Wendy tràn ngập căn phòng, và một nụ cười hình thành trên khuôn mặt Irene trong vô thức, mắt Irene vẫn nhắm bình thản.

" Đứng dậy thôi nào, Bae Joohyun." Wendy thì thầm bên tai cô, mỉm cười đắc thắng khi cô gái lớn tuổi quằn quại. Cô bĩu môi một chút khi Irene ngừng chuyển động sau đó, và cúi xuống thổi vào tai cô như một phương sách cuối cùng.

Irene giật mình vì cảm giác nhột, nhưng vẫn bám chặt vào eo Wendy không chịu thả lỏng. Wendy khẽ thở dài, cố gắng để nâng cánh tay của Irene lên ra khỏi eo cô.

[ TRANS- ONESHOT ] One Of These Nights - WenreneNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ