Chap 6

4.6K 240 31
                                    

_ Đúng là thơm thật! - Lucy mỉm cười và hít hà lấy hương vị tỏa ra từ những món ăn hấp dẫn trên bàn - Anh ăn đi, không ăn nó nguội thì mất ngon đấy!

Natsu thật sự dở khóc dở cười nhìn bà xã dễ thương của mình, làm sao ăn đây khi đôi mắt hình viên đạn kèm theo cái nụ cười chết chóc kia cứ nhìn chằm chằm vào anh? Nếu anh đụng đũa thôi thì tối nay thề có chúa là không bay ra khỏi nhà mà nằm đường thì anh không làm người nữa, mà nếu không ăn thì bị cho là coi thường lời nói, bảo là không thương vợ nữa rồi thì cũng ra ngoài đường mà ngủ, làm sao đây? (Su: cái miệng hại cái thân *chậc chậc* )

_ Bà xã ah! - Natsu nhìn Lucy bằng đôi mắt hối lỗi - Anh có lỗi! Em nấu là ngon nhất, anh sẽ không ăn món nào khác ngoài món em nấu đâu. Ha! Tha cho anh lần này nhé, tối nay lạnh dữ lắm đó, không có em anh chết mất!

_ Anh biết lạnh sao? Vậy thì ở đây ăn luôn đi, về làm gì cho lạnh chứ? - Lucy liếc xéo Natsu - Ngày mai tự mà mua lấy đồ ăn sáng, em không thèm làm nữa, chỉ tổ bị người ta chê.

_ Thôi mà bà xã ah! Anh biết lỗi rồi mà, thật sự thì đồ ăn ở đây cũng không ngon lắm đâu, chỉ là khác vị một chút thôi - Natsu chỉ vào tô cơm trộn nóng hổi - Nhìn này, làm sao đẹp và ngon bằng cơm trộn em làm chứ, còn nữa nè *chỉ món này tới món khác*.

Lucy hả lòng hả dạ khi nghe thấy Natsu chê những món ăn của quán nhưng hai người không thể nào ngờ được rằng cô chủ quán đang phừng phừng lửa hận cầm xoong nồi đứng phía sau Natsu.

_ YA! HAI NGƯỜI ĐẾN PHÁ QUÁN TUI HẢ? ĂN KHÔNG ĂN MÀ NGỒI ĐÓ CHÊ TỚI CHÊ LUI LÀ SAO? - Cô nàng hét lên - CÒN ANH NÀY NỮA - Cái xoong hướng thẳng vào mặt Natsu - CHIỀU NÀO ANH CŨNG LẠI QUÁN TUI ĂN CƠM, CÒN ĐƯA NHIỀU ĐỒNG NGHIỆP HAY GÌ ĐÓ ĐẾN RỒI NÓI CƠM TÔI NGON HƠN Ở NHÀ TÙM LUM TÙM LA, BÂY GIỜ LẠI CHÊ LÀ SAO? ĐÚNG LÀ CÁI ĐỒ LẬT LỌNG MÀ! (Su: chết chưa!!! Ahịhị =))) )

_ NATSUUUUU!!!!!!!!!!!!!!!! - Lucy hét lên và đứng vội dậy - THÌ RA CHIỀU NÀO ANH CŨNG GHÉ ĐÂY ĂN RỒI VỀ, HÈN CHI TUI THẤY ANH ĂN CƠM ÍT. TƯỞNG ANH BỆNH NÊN LO LẮNG MUỐN CHẾT, CÁI ĐỒ.....CÁI ĐỒ LỪA GẠT, TUI LẦM KHI LẤY ANH! TUI ĐI CHÉT CHO ANH COI, CHO ANH VỪA LÒNG, KHỎI PHẢI ĂN CƠM TÔI NẤU NỮA!

_ YA! CÔ LÀM GÌ MÀ QUÁT LÊN ....

_ CÔ IM NGAY CHO TUI, CÔ MÀ NÓI MỘT TIẾNG NÀO LÀ TUI CHỬI CHO NGÀY MAI CÔ KHỎI MỞ QUÁN LUÔN!

Lucy gào lên một cách tức giận với cô chủ quá và hậu quả tất yếu dẫn đến là hai người có một trận cãi vã long trời lở đất. Trong khi đó thì đại ca Natsu nhà ta đã vội gắp vài miếng thịt bỏ nhanh vào mồm phòng thân vì anh biết thế nào về nhà cũng bị bỏ đói, cái số làm chồng khổ thế đấy vậy mà anh cứ cắm đầu cắm cổ mà yêu. Câu châm ngôn bất hủ của Natsu là ..... Yêu rồi! Mù rồi! Điếc rồi! Điên rồi!

~~~ Em là dãy phân cách, là lá la ~~~

" RẦM! "

Lucy bước vào nhà một cách bực bội, hôm nay đúng là ra đường không có coi ngày mà, hết bị giật túi xách rồi đến Natsu chê đồ ăn cô làm. Hai lần cô đều mở hết volume mà mắng nhau, nếu điệu này riết thì cô cũng bị viêm họng mà chết thôi. Nhưng ai bảo trời sinh cô có cái tính nóng như lửa, người ta mắng mình mà mình không mắng lại thì còn gì là chí khí nữ nhi chứ? Cô không thích người đàn ông nào bị người ta mắng mà không dám nói lại, tất nhiên là trừ Natsu rồi, khi cô mắng anh thì nhất định anh không được mắng lại, nếu không cô sẽ chết cho anh thấy. Nói là làm đấy nhá! Không đùa đâu.

[Edit][Nalu] Bà Xã Thần ThánhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ