Chapter 6: The Secret Don't Keep

437 36 11
                                    

Tôi chìm vào giấc ngủ say... hay có thể nói là tôi đang ngồi bất tỉnh trong một góc phòng tối tăm... nơi những thứ cũ kĩ như tôi đây có thể ở được...

Tôi giật mình tỉnh dậy, vẫn thấy mình đang ngồi ngay góc phòng nhà kho, có vẻ như hôm nay tôi không được nhờ ai đánh thức mình dậy cả. Vẫn như ngày nào, nhà kho chỉ có lẻ lôi một chút ánh sáng nhưng ánh sáng ấy không bao giờ rọi qua góc phòng nơi mà tôi đang ngồi cả. Tôi đứng dậy và bước ra khỏi nhà kho, vẫn thấy họ lao động mỗi ngày.... Freddy, Bonnie, Chica và Foxy vẫn đang nói chuyện với nhau. Khi họ thấy tôi rồi mới vui vẻ mời tôi cùng tham gia với họ.

-"Marionette, hôm nay cậu giỏi nhỉ? Tự dậy luôn!" Bonnie vui vẻ nói.

-"Đó là trách nhiệm của tôi.... cậu không cần phải lo!" Tôi xém như la vào mặt Bonnie. Ai cũng mất đi cảm giác vui vẻ và bắt đầu nhìn ánh mắt kì lạ ấy về phía tôi.

-"Sao thế Marionette? Cậu không được khỏe à?" Freddy nghiêng đầu hỏi tôi.

-"À không... xin lỗi cậu, Bonnie. Tớ không cố ý quát cậu như thế..." Tôi lấy lại lí trí để điềm tĩnh mình lại.

-"Không sao, Marionette... ai cũng vậy thôi..." Bonnie mỉm cười với tôi.

Tôi không biết có nên phải hỏi họ câu này nhưng, câu hỏi này đã dành cho họ rất lâu rồi... tôi muốn hỏi họ coi gã màu tím này là ai... và sao hắn lại giết bạn của tôi...

-"T-tớ định hỏi các cậu một câu hỏi... liệu các cậu có đồng ý?"

-"Cứ tự nhiên!" Freddy mỉm cười.

-"Các cậu có biết... gã màu tím... tên là Purple guy?"

Tôi hỏi tới đây thì mọi người tự nhiên đứng khựng lại, ai cũng coi như khó hiểu nhưng lại vẻ như biết rất nhiều về hắn. Tôi nghi ngờ rằng... họ đã gặp phải hắn ta, Purple guy...

-"Bọn tớ... biết chứ..." Bonnie cuối mặt xuống và nghiếng răng.

-"Chính hắn ta... đã giết bọn tớ... nhiều năm về trước..." Foxy quay mặt đi, tỏ vẻ ra đau đớn.

-"C-cái gì?" Tôi thì thầm.

-"Chính hắn ta... đã giết 5 bọn tớ... nhiều năm về trước..." Freddy cố vẻ bình tĩnh nhưng trong đấy lòng anh ta có vẻ rất đau đớn và hận thù.

-"5 các cậu? Vậy... người thứ 5 là ai?" Tôi ngạc nhiên hỏi.

-"Tôi... chính là người thứ 5...!" Giọng của một người con trai vang lên.

-"Golden.... Freddy?" Freddy ngước lên và nhìn người đó bước ra từ bóng tối của sảnh.

Cậu ta giống như Freddy nhưng lại có một màu vàng trên trang phục của cậu ấy đang mặt giống vẻ của một cục vành thật sự nhưng không quá bóng ngược lại, cậu ta trong rất tàn tạ, hai hóc mắt thì chỉ có trắng đen, những dây điện đỏ xanh lòi ra từ người cậu ấy. Cậu ta còn cũ hơn tôi nhiều.

Cái cảm giác này... không lẽ cậu ta....

-"Anh... Golden Freddy! Em tưởng đêm thứ 5 anh mới ra mà?" Chica ngạc nhiên khi thấy người thứ 5 xuất hiện bất thình lình trước mặt mình.

[Fnaf Fanfic] Silence And Listen To The MusicNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ