Ngày dài bắt đầu với một cơn mưa nặng hạt...
Nó cuộn mình trong chăn để tránh tiết trời lạnh lẽo bên ngoài, tàn dư của một đêm mưa dai dẳng. Cẩn thận ém chặt mép chăn, tránh từng đợt gió lùa qua khung cửa sổ khép hờ. Mệt mỏi chẳng muốn bước xuống giường một chút nào, có lẽ do đêm qua nó đã thức quá muộn vì mấy cái chuyên đề thi tốt nghiệp dày cộm, tưởng chừng như chẳng có trang cuối cùng.
-Sojung này, thức dậy mau đi, còn đi học nữa.
Tông giọng nhè nhẹ có chút trầm vang lên trong không khí.Chàng trai nhẹ nhàng đi đến vỗ về cái chăn dày, giống như cách gọi một con mèo lười ham ngủ. Là anh trai của nó...
-Namjoon à, em nghỉ một hôm nhé!
-Không, dậy mau đi còn đi học, em chuẩn bị thi rồi đấy Sojung à!
-Rồi rồi rồi ... Em dậy ngay. Nhắc đến thi là đầu em lại đau rồi này.
-Ngoan.
Anh xoa đầu nó rồi bước ra khỏi phòng. Một ngày của nó bắt đầu nhẹ nhàng như thế đấy...
-------------
Bật chiếc ô nhỏ, nó bước từng bước trên con đường quen thuộc đến nhàm chán. Đến giữ chừng, nó nhận ra một bóng người lấp ló phía sau tán cây. Gương mặt quen thuộc khiến nó bật cười trong vô thức. Là Taehyung, một người bạn cùng bàn với nó. Bước qua những vũng nước đọng của của cơn mưa, nó tiến về phía câu trong nụ cười thật tươi. Có lẽ sự xuất hiện của cậu khiến một buổi sáng mệt nhoài của nó bỗng dưng bừng sáng.
-Này Tae, không sợ muộn học à, còn đứng đây?
-Tưởng hết mưa rồi nên không mang ô, nào ngờ đi đến đây thì mưa bắt đầu nặng hạt trở lại.
-Không để ý rằng trời vẫn đầy mây sao? Cậu, đồ hậu đậu.
-Này, cho đi chung ô đi.
-Ờ, nhanh không thì muộn học.
Đi cùng cậu dưới tán ô nhỏ khiến lòng nó ấm áp lạ thường. Cậu giống điều gì nhỉ, à, cậu giống như ánh mặt trời của nó. Cậu sáng ngời và mang lại cầu vồng tuyệt đẹp sau mưa, Nhưng mặt trời thì không thể lại gần, mặt trời sẽ khiến mọi vật biến thành tàn tro và tàn tro thì xám ngát, nhẹ tênh để rồi gió cuốn bay đi khói nơi bắt đầu. Sau cùng sẽ không còn lại gì cả.
-Làm hết cả bài tập rồi chưa ?
-Làm cả đêm đấy...
-Đúng là Sojung có khác nhỉ.
Cậu ấy nói rồi xoa đầu nó như một đứa trẻ, giống như cái cách cậu cưng nựng đứa em gái bé nhỏ của cậu ấy vậy. Bất giác nó bước thật nhanh về phía trước, khiến cậu phải nhanh chân chen vào tán ô chỉ và canh sao cho vừa vặn hai người. Nó cũng ác thật, nó khiến vai áo cậu thấm mưa ...Con đường đến trường cứ thế tràn ngập niềm vui. Niềm vui của những ngày cuối cùng.
------------
Buổi học hôm ấy diễn ra bình thường như tất cả mọi ngày và trong khi đó cơn mưa dần tạnh, rồi dừng hẳn. Đến gần trưa, những tán mây cũng nhanh chóng tan đi, trả lại một bầu trời trong xanh hòa cùng chút ấm áp của ánh nắng sau mưa. Nó cùng Taehyung ngồi ăn ở sân thượng của trường.
BẠN ĐANG ĐỌC
một thoáng...
FanfictionCâu chuyện kể về chút rung động đầu đời của hai con người, đồng điệu về tâm tư. Nhưng chỉ tiếc một điều, hai người họ chẳng nhận ra tình cảm của đối phương, cũng giống như của mình. Xem như là một thoáng xinh đẹp của tuổi học ....