Chương 47 + 48

339 8 0
                                    

-Ha Rum, cậu cũng đến đây chơi à?.

-Ùm. Một nụ cười thật tươi nờ trên đôi môi của cô. nhìn thấy người mình thích đang trong tay Woo. người đối chọi của anh mà cười thật tươi vậy anh cảm thấy quặn lòng.

Đang chìm trong đau khổ tuyệt vọng thì một bàn tay lạnh giá, phải nói rất lạnh đang yên vị trên vai anh, quay lại anh thấy nó, anh nghĩ nó đang an ủi anh (anh nghĩ thui nha chứ chưa chắc nó nghĩ vậy đâu) nên anh cũng định thần lại mặt nờ một nụ cười ấm áp nhìn cập tình nhân trước mặt.

Nó hơi bất ngờ với nụ cười thiên sứ mà hắn dành cho Ha Rum , tuy biết là hắn thích cô ta nhưng ko nghĩ đến việc hắn có thể chịu đựng, nhẫn nhịn nhìn thấy người mà mình yêu tay trong tay với người khác như vậy quả thật hắn phải đấu tâm lí ko ít.

-Hai người có muốn đi cùng ko?. Nó nhìn Woo và cái Ha Rum hỏi, Woo từ nãy giờ chỉ nghĩ về việc hồi nãy, lúc mà tay nó nắm lấy tay Yun, hình ảnh mà anh ko thể quên được, anh cảm thấy rất đau, anh ước gì người được nó nắm tay là anh, và nhất là người được nó năm tay ko phải là Yun.

-Ko cần đâu, chúng tôi đang định về. Woo lên tiếng. nếu cho anh đi theo mà phải nhìn cãnh nó và Yun bên nhau thì thà ko đi thi hơn. Tới cái Ha Rum cô cũng ko có tâm trạng nào để chơi gì cả, kế hoạch của cô đã bị nó phá tan rồi, cô phài nhẫn nhịn lắm mới có thể kiềm chế cảm xúc của mình ko cho nó bùng nổ. -Ừ. chúng tớ có việc rồi nên hai người cứ đi đi.

-Ờ. có việc thì đi đi. Nói xong là từ xa một đám con nít chạy lại cầm tay nó khiến cô nàng và anh chàng đang đứng pải ngớ người mà thắc mắc.

Hắn thấy vậy cũng đứng vậy, nhìn Woo và Ha Rum. -Chúng tớ đi đây, có việc thì đi đi. Nói rồi hắn cầm tay dắt bé Lin và Bin đi bỏ lại cho nó và những người khác phải khó hiểu.

Vài phút sau nó cũng đi theo, bóng cả ba thân người cao và bốn đứa trẻ từ từ khuất xa tầm mắt của hai người. Woo nhìn theo thân ảnh của nó mà lòng nhói lên vài phần. -Đi thôi.

.....

Cuối cùng cũng kết thúc buổi đi chơi mệt mỏi, từ lúc gặp Ha Rum ở công viên thì hắn cứ xụ cái mặt của mình ra, nó cũng ko nói gì, nó biết tâm trạng của hắn ko được bình thường nên cũng ko muốn làm phiền.

Đưa đám trẻ về nhà, Hong cũng ở lại nhà nó ngủ cùng đám trẻ, cô cùng bốn đứa trẻ cứ xáp lại với nhau mà chơi đùa, còn nó thì cùng hắn ra công viên gần nhà, ko phải vì nó đi theo anh mà là ngày nào nó cũng đi bộ từ nhà ra công viên vào buổi tối một mình.

Hôm nay chỉ là có hắn đi chung thôi. Hai thân ảnh trắng đen đang song song nhau trên con đường nhựa tiến thẳng ra công viên, nó đi mà ko hề hé một tiếng nao từ nhà tới công viên khiến hắn cứ nhìn nó chằm chằm quên cả việc của Ha Rum.

-Nè. sao cô ko nói gì vậy?.

-Nói gì?. Nó lại ngồi lên chiếc ghế bằng gổ được sơn trắng, hắn cũng ngồi theo nhưng một người thì đầu ghế bênh kia, và ngược lại.

-Ờ thì. bộ cô ko có gì nói sao. ví dụ như bạn bè. gia đình. hay gì đó.

-Ko.

-Vậy cô ko muốn nói gì sao?. Anh mở to hai mắt nhìn nó, người gì đâu mà lạnh kinh, hơn cà hắn.

-Ko.

-Cô khác người thiệt.

-Ờ.

--------------

-Ha Rum. em nói là nhất định thành công mà, sao Yun lạ quen cô ta. Một giọng nói vô cùng tứ giận, tiếng của cô nàng Sol Hy vang vọng khắp căn phòng khiến cho người ở đầu dây bên kia cũng ko kém phần bực mình với giọng nói như hỏi tội này.

-Chị có thôi đi ko. tôi đang vô cùng nhức đầu đây. chị tưởng tôi muốn lắm à. Giọng của Ha Rum cũng ko khác gì cô chị họ, mà cỏn bực hơn cả cô chị họ của mình.

-Vậy phải làm sao. Yun có bạn gái tại sao em lạm ko biết chứ. hai người chơi thân với nhau lắm mà.

-Tôi cũng đang muốn biết làm sao mà họ lại quen nhau đây này. Cầm chiếc iphone nói mà ánh mắt như bóc lữa hận nghĩ về nó khiến cho cô chị họ cũng phải im lìm rồi cúp máy.

....

-Cậu nghe gì chưa. ngài Yun có bạn gái rồi đấy. Cô học viên A nói

-Sao cậu nói thật sao. ngài Yun có bạn gái rồi à. Cô học viên B đáp trả mà hai mắt cứ mở to hết cở.

-Huhu. hôm qua là ngài Woo hôm nay là ngài Yun. sao kì vậy.

Nhưng tiếng than tiếng khóc bù lu bù loa của các học viên nữ đầy khắp các ngỏ ngách của trường, các học viên nam thì khoái chí cười tí tách khi hai dối thù nặng kí của mình đã có bạn gái, nhìn các nữ sinh vậy mà họ ko nghĩ rằng người khóc tiếp theo sẻ là họ.

-AAAA. trời ơi. sao chị Tara lại quen anh Yun chứ, ko thề nào. hic. Tea Hin ôm đầu mà la làng lên như ngưởi mới trốn viện, nhưng quả thật tin này sóc thiệt, hôm trước còn cải nhau dữ dội a ko phải mà là có hiềm khích mà giờ lại nói là quen nhau thì ai mà tin được chứ.

-Tea Hin cậu làm gì mà la lên thế. Một giọng nói vang vọng từ của làm cho Tea Hin người đang trong cơn hoản phải ngưng ngay mà quay ra nhìn.

-Bo. cậu chịu đi học rồi sao. Chạy ngay lại chỗ của Bo quàng tay lên vai như hai người bạn thân mà nhăn mặt hỏi.

-Ừ, hết việc rồi nên đi. Cóc đầu lại thằng bạn của mình một cái rõ đau mà nói. -Hồi nãy cậu la cái gì vậy.

-A xém tí quên huhu Bo ơi làm sao đây anh Yun có bạn gái rồi. Một câu nói như xét đánh ngan tai người vừa được nghe nhưng anh cũng nhanh chóng lấy lại tinh thần mà thong thả bước về chỗ của mình.

-Có gì lạ đâu, Yun thích Ha Rum thì quen nhau thôi. Vẫn thong thả bước đi như ko có chuyện gì quan trọng nhưng anh lại đứng hình sau khi nghe Tae HIn nói một cách thong thả mà sức công phá kinh khủng. -Ko phải Ha Rum, người khác.

-Ai. làm sao có chuyện đó được.

-Chị Tara. em nuôi của anh Hoo.

-Ét. anh Hoo có em nuôi hồi nào vậy. Bo lại thêm một lần nữa kinh ngạc, sao chỉ có một thời gian ngắn thôi mà tùm lum chuyện xẩy ra vậy, mà toàn những chuyện kinh hoàng ko.

-Cậu làm sao biết được. tớ còn ko biết nữa là.

-Azzi. khó hiểu. Mà cô Tara đó bộ đẹp lắm hả. Hai mắt Bo đột ngọt làm cho anh chàng Tea Hin phải than thở.

-Đep. rất đẹp là đằng khác.

Nàng Công Chúa Trong Thế Giới VampireNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ