Tầng 22, trong một căn phòng họp, đủ rộng lớn, đủ sạch sẽ. Ánh sáng mặt trời nóng rực từ bên ngoài xuyên qua lớp kính rọi vào căn phòng, chiếu sáng khung cảnh nơi đây, chiếu lên từng khuôn mặt của những con người có mặt trong đó. Nhiệt độ bên ngoài đang ở mức 38°C, nóng nực và oi bức, nhưng trong căn phòng này dường như lại không hề chịu ảnh hưởng của cái nóng ngày hè đó mà lại ngược lại. Một tầng hàn khí bao phủ tất cả, lạnh lẽo khiến người ta run rẩy, lạnh đến độ toát mồ hôi hột, thật lạ lùng. Không gian tĩnh lặng đến đáng sợ, chỉ nghe thấy tiếng hít thở nhè nhẹ, tiếng tim đập dồn dập, gấp gáp nhưng dường như lại đang cố gắng kiềm chế. Im lặng và im lặng, tựa như cả một thế kỉ đã trôi, thật lâu, đến cuối cùng, chỉ một câu nói: "Tan họp" đã kết thúc tất cả. Đợi cho đến khi con người kia bước ra khỏi văn phòng, lúc này, ai nấy mới thở mạnh một hơi, tựa như họ vừa trải qua cuộc thi nín thở thật dài vậy.
"Thật đáng sợ, cứ thế này, tôi không biết lúc nào mình sẽ chết vì đột quỵ mất"- Một người đàn ông cao lớn, nước da ngăm ngăm màu lúa mạch, khuôn mặt góc cạnh, điển trai cất tiếng oán thán.
"Thôi nào trưởng phòng Choi, anh mới có hơn 30 tuổi thôi, chưa đột quỵ được đâu"- Một cô gái với dáng người thấp bé, nếu không muốn nói là lùn, khuôn mặt xinh đẹp với nước da trắng trẻo, mịn màng lên tiếng châm chọc.
"Ah, thư kí Kim, cô như thế nào lại có thể bình tĩnh như thế chứ. Nhìn biểu tình của Tổng giám đốc Kwon lúc nãy xem, cứ như muốn giết người vậy. Tôi nghĩ chỉ ngồi thêm 1 phút nữa thôi chắc giờ tôi đã đi chầu ông bà luôn rồi"- Trưởng phòng Choi tiếp tục than thở.
"Được rồi, tôi nghĩ anh phải quen với điều này rồi chứ. Đừng ngồi đó mà than vãn nữa, tôi nghĩ tốt hơn hết là anh nên trở về và lên một kế hoạch mới đi nếu muốn sống qua ngày hôm nay"- Thư kí Kim lên tiếng nhắc nhở.
Lúc nãy Tổng giám đốc không nói gì mà đã cho tan họp, cái này nói lên điều gì, chính là Tổng giám đốc đang rất tức giận, mấy người này, cả 1 tuần liền chuẩn bị mà không ai có thể trình lên được một bản kế hoạch hoàn chỉnh, như vậy bảo sao Tổng giám đốc không tức giận cơ chứ. Giờ này không mau về chuẩn bị kế hoạch mới mà còn ngồi đây than với chả thở, thật ngu ngốc mà. Thư kí Kim liếc nhìn trưởng phòng Choi rồi thu thập mọi thứ bước ra khỏi phòng họp, những người khác cũng lần lượt đi ra, trở về phòng làm việc. Thư kí Kim nói đúng, muốn sống qua ngày hôm nay thì phải mau chóng trình lên kế hoạch mới, thái độ của Tổng giám đốc khi nãy chính là biểu hiện của trời yên biển lặng trước cơn bão lớn a. Kiếm tiền đúng thật không dễ dàng mà, hazzzz.
Bước vào văn phòng Tổng giám đốc, một căn phòng rộng lớn, xa hoa, với gam màu chủ đạo chỉ là đen và trắng, có chút đơn bạc nhưng lại rất thích hợp với con người ngồi phía đằng kia, một người lạnh lùng và trầm tĩnh. Đặt cốc cà phê lên bàn, rồi xoay người ngồi xuống chiếc ghế gần đó, Kim Taeyeon, cũng chính là Thư kí Kim lúc này mới cất tiếng:
"Cà phê đen cho cậu, uống đi mà hạ hoả. Cậu đó, công lực mặt lạnh ngày càng cao, làm cho mấy giám đốc, trưởng phòng ban nãy thiếu điều muốn bật khóc luôn."
"Thật vô dụng, tôi bỏ tiền thuê họ về chẳng phải để làm cảnh, một đám người tự xưng tài giỏi, đỗ đại học loại ưu rồi học trường danh tiếng cái gì chứ, giỏi vậy mà đến một kế hoạch hoàn hảo cũng không làm ra được, hừ"- Kwon Yuri tay vừa khuấy cà phê, động tác nhẹ nhàng, thanh nhã, trái ngược hoàn toàn với lời nói độc ác trên miệng.
"Khái niệm hoàn hảo của cậu khác xa với bọn họ mà, tôi thấy kế hoạch của tổ trưởng phòng Ahn khá tốt đấy chứ"- Taeyeon lên tiếng trêu đùa nói. Con người này, luôn theo đuổi chủ nghĩa hoàn mĩ, hơn nữa cấp bậc hoàn mĩ cũng khác xa với người thường, làm nhân viên của cậu ta đúng là khổ của khổ mà.
"Đó chỉ mới là khá tốt chứ chưa phải thực sự tốt, còn khá nhiều chỗ cần phải sửa đổi trong bản kế hoạch đó. Cậu lập tức thông báo cho các phòng, trong ngày hôm nay mà không trình lên được kế hoạch nào hoàn thiện thì ngày mai hãy nghỉ việc luôn đi, không cần đến đây làm cảnh nữa"- Kwon Yuri khuôn mặt vẫn lạnh lùng như vậy lên tiếng.
"Được rồi, không có việc gì thì tôi ra ngoài đây." - Thư kí Kim nói rồi xoay người đi ra ngoài, bước chân vừa tới cửa thì nghe thấy tiếng nói từ phía sau cất lên:
"Tối nay rảnh thì đi uống rượu với tôi"- Kwon Yuri nói mà thậm chí đầu còn không thèm ngẩng lên. Cậu ta còn cố làm ra vẻ cái gì cơ chứ, cũng đã 9 năm rồi, chẳng lẽ vẫn chưa buông bỏ được hay sao? Thầm thở nhẹ một tiếng, Taeyeon không quay lại mà chỉ nhẹ trả lời một tiếng "Được" rồi đi ra ngoài. Khi tiếng đóng cửa khép lại, Kwon Yuri cũng buông bỏ tập tài liệu trong tay, xoay người nhìn ra khung cảnh phía xa qua bức tường kính, đôi mắt mang một nỗi buồn sâu kín, không còn vẻ lạnh lùng, cứng rắn khi nãy.
9 năm, như vậy mà đã 9 năm rồi cơ đấy, thời gian trôi qua thật nhanh mà. Yuri còn nhớ rất rõ ngày này của 9 năm trước.
9 năm trước:
"Yuri, chúng ta chia tay đi"- Một cô gái có mái tóc vàng, khuôn mặt xinh đẹp lên tiếng.
"Sica, em đùa gì vậy?"- Yuri khuôn mặt thoáng nét ngạc nhiên nhưng lại lập tức nở nụ cười:
"Em đùa không vui chút nào, hôm nay cũng không phải ngày cá tháng tư nữa."
"Em không đùa, Yuri, chúng ta chia tay đi."- Cô gái tên Sica, biểu tình thật nghiêm túc không nhìn ra một tia đùa cợt lặp lại lời vừa nói, điều này làm nụ cười trên môi Yuri dần tắt ngấm thay vào đó là sự sợ hãi.
"Sica à, Yul đã làm gì sai, em cứ nói ra đi, Yul sẽ sửa, đừng như vậy. Em biết Yul yêu em nhiều như thế nào mà phải không, và em cũng yêu Yul nữa đúng chứ?"- Yuri gấp gáp ôm Sica vào lòng. Cô không biết vì sao Sica lại muốn chia tay, cô không biết mình đã làm sai điều gì, nó làm cô sợ hãi.
"Yul không làm sai điều gì cả, chỉ là em đã hết yêu Yul rồi thôi, vậy nên chúng ta chia tay đi, bên nhau cũng không hạnh phúc đâu."- Những lời nói nhẹ nhàng nhưng tựa như ngàn mũi kim đâm vào trái tim Yuri, làm nó rỉ máu, thật đau. Nước mắt lăn dài trên khuôn mặt Yuri, từng giọt lấp lánh, nặng trĩu rơi xuống, vỡ tan. Cùng lúc đó, từng giọt mưa cũng rơi xuống, hoà tan những giọt nước mắt kia, lạnh lẽo thấm vào tận tâm can.
"Sica, xin em, đừng như vậy có được không. Em biết Yul sẽ không thể sống nếu thiếu em. Yul yêu em, rất nhiều, Sica à, xin em đừng rời xa Yul, cầu xin em..."- Giờ phút này, Yul thật sự sợ hãi, cô không biết nên làm gì, chỉ có thể ôm chặt Sica vào lòng, cô rất sợ mất đi cô ấy, rất sợ.
"Yuri...."- Lời nói trở nên đứt đoạn, hít sâu một hơi, Sica tiếp tục nói:
"Yuri, ở bên Yul tôi không hạnh phúc, có thể trước đây đã từng nhưng dần tôi nhận ra mình không yêu Yul, đó chỉ là cảm giác mới mẻ, chút bồng bột của tuổi trẻ mà thôi. Nhưng thật may là tôi đã tỉnh ngộ sớm. Yul thử nhìn lại mình đi, Yul không có gì cả, nghèo túng, như vậy thử hỏi làm sao Yul có thể mang lại hạnh phúc cho tôi chứ. Một túp lều tranh hai trái tim vàng ư, xin lỗi, tôi không sống được. Tôi đã quen với cuộc sống giàu sang, không thể chấp nhận một cuộc sống nghèo hèn, tình yêu cao thượng, tôi không cần. Hãy coi nó như một trò chơi thôi, giờ tôi chơi chán rồi, không muốn chơi nữa, vậy nên, Yul hãy buông tha cho tôi, được chứ?"- Những lời nói tuyệt tình như vậy, như những lưỡi dao, từng nhát, từng nhát cứa vào tim Yuri, chảy máu.
" Trò chơi? Chẳng lẽ đối với em, tình cảm của tôi chỉ như một trò chơi?"- Yuri thật không thể tin, tình cảm mà cô luôn trân trọng, luôn gìn giữ bấy lâu nay chỉ là một trò chơi, một thú vui của người khác, mà người đó lại chính là người mà cô yêu tha thiết. Thật bi hài, thật muốn bật cười nhưng sao lại không thể. Những giọt nước mắt vẫn không ngừng rơi xuống, mặn đắng, bầu trời ngày càng tối, cơn mưa càng nặng hạt, những giọt mưa tạt vào mặt, đau rát, nhưng cũng chẳng là gì so với trái tim cô lúc này.
Sica không nói gì, chỉ lặng thoát khỏi vòng tay của Yuri, quay người bước đi.....
[ Kết thúc rồi, thật tốt].
Đi một đoạn, bỗng nghe thấy tiếng Yuri hét lên từ phía sau:
"Jessica, tôi hận cô..."
[Đúng vậy, Yul nên hận em.]
Vẫn bước đi và không quay lại.
*Cốc cốc*
Tiếng gõ cửa thanh thuý vang lên đúng lúc cắt đứt dòng hồi tưởng của Yuri, kéo cô về thực tại. Hít sâu một hơi, biểu tình lại trở về bộ dáng lạnh lùng như trước, lúc này, Yuri mới xoay người lại, chỉ thấy Taeyeon đang đứng phía trước nhìn cô chằm chằm. Đối diện với ánh nhìn như muốn xuyên thấu tất cả ấy, Yuri không hề tỏ ra chột dạ, vẫn rất tự nhiên hỏi:
"Có việc gì sao, Thư kí Kim?"
Taeyeon, không nói gì, hai người cứ đứng nhìn nhau như vậy, cuối cùng, Taeyeon chỉ biết thở dài một hơi nói:
"Đến giờ cơm rồi, đi ăn thôi."
Yuri liếc nhìn đồng hồ, vậy mà đã 12h rồi, gấp lại tài liệu, với lấy chiếc áo vắt trên ghế, hai người cùng nhau đi xuống căng tin nhanh chóng giải quyết bữa trưa. Thời gian nghỉ trưa mau chóng qua đi, mọi nhân viên lại tất bật quay trở lại với công việc, như lời Thư kí Kim nói, Tổng giám đốc đã ban lệnh, hôm nay không làm xong kế hoạch thì không được về, vậy nên đành cố sức làm xong cho nhanh vậy...
"2h cậu có cuộc gặp gỡ với chủ tịch bên phía K, 3h30' có cuộc gặp với Tổng giám đốc của Beauty bàn về kế hoạch hợp tác sắp tới, 7h tối tham gia dạ tiệc"- Taeyeon báo cáo về lịch trình buổi chiều của Yuri, chỉ chờ chỉ thị.
"Cuộc gặp với bên phía K hãy để giám đốc Seo đi đi, buổi dạ tiệc thì cử ai đó đi thay là được, 3h cậu chờ tôi, chúng ta cùng đến Beauty."- Nghe xong chỉ thị của Yuri, Taeyeon cũng ra ngoài, căn phòng lại chìm vào im lặng, chỉ thỉnh thoảng nghe thấy tiếng lật tài liệu.
3h chiều, Yuri cùng Taeyeon lái xe đến Beauty. Đây cũng được coi là một tập đoàn lớn, kinh doanh chủ yếu là thời trang, những sản phẩm của tập đoàn luôn đạt mức tiêu thụ đáng kinh ngạc và được ưa chuộng rộng rãi trong giới thượng lưu. Trước đây, khách hàng chủ yếu của Beauty cũng chỉ là giới thượng lưu nhưng trong 2 năm trở lại đây, nghe nói muốn mở rộng, sản phẩm thời trang muốn hướng đến cả tầng lớp trung lưu và bình dân, có lẽ là chính sách của Tổng giám đốc mới, nhưng cũng rất hiệu quả. Tập đoàn của Yuri là tập đoàn đa ngành, và đa quốc gia, bất động sản, thời trang, tài chính,....rất nhiều ngành nghề kinh doanh khác nhau. Lần này hợp tác với Beauty cũng là vì muốn đẩy mạnh sang mảng thời trang, mà đối tác thích hợp nhất không ai khác chính là tập đoàn đi đầu này. Lên đến tầng 27, Yuri và Taeyeon được thư kí dẫn đến văn phòng Tổng giám đốc, gõ cửa hai cái, bên trong vang lên tiếng mời nhẹ nhàng, thứ kí mở cửa dẫn hai người vào.
"Tổng giám đốc, Kwon tổng đã đến ạ"
"Hai vị, mời ngồi. Thư kí Park, làm ơn pha cho tôi tách trà, cảm ơn."- Tiffany quay qua nói với thư kí của mình rồi lại nói với Yuri.
"Kwon tổng, nghe danh đã lâu, lần này có cơ hội hợp tác, thật vinh dự cho chúng tôi."
Tổng giám đốc Beauty này không những rất lễ độ mà còn rất xinh đẹp, phong cách thời trang cũng rất hoàn hảo, ấn tượng của Yuri đối với người này cũng tốt lên vài phần.
"Hwang tổng quá khách sáo rồi. Ai cũng biết Beauty là tập đoàn số 1 về thời trang, nói tới vinh dự, hẳn là phía công ty chúng tôi mới đúng."- Yuri khách sao đáp lại, lúc này, thư kí liền mang trà vào. Hai bên sau vài lời thăm hỏi khách sáo cũng liền đi vào chủ đề chính. Kế hoạch đã bàn từ trước, lần này tới chỉ là thống nhất lại và kí hợp đồng, vậy nên rất nhanh liền hoàn thành. Sau khi hợp đồng được kí kết, bên Beauty có ý muốn mời Yuri và Taeyeon đi ăn, coi như chúc mừng hợp tác thành công, trước đó Yuri và Taeyeon đã hẹn nhau đi uống rượu nhưng dù sao hợp tác còn dài, cũng không thể thẳng thừng cự tuyệt ý tốt của người ta, nên đành đồng ý. Ba người cùng nhau dùng cơm tại một nhà hàng nổi tiếng, tuy nói là ba người nhưng Yuri từ đầu đến cuối luôn trầm mặc uống rượu, đôi khi chỉ ậm ừ một chút, chỉ có Taeyeon và Tiffany là trò chuyện vui vẻ, dường như hai người rất hợp nhau thì phải. Dù sao trên thương trường Yuri nổi tiếng là người lạnh lùng nên Tiffany cũng không để ý lắm. Ăn uống xong cũng đã tối, Yuri để Taeyeon đưa Tiffany về, dù sao cô ấy cũng là con gái, lại vừa uống rượu, lái xe một mình khá nguy hiểm. Taeyeon mở cửa dìu Tiffany vào xe rồi quay qua nói với Yuri:
"Cậu về một mình không sao chứ, hay gọi taxi đi, lúc nãy cậu cũng khá nhiều rượu đó."
"Không sao, mình muốn đi hóng gió một chút, cậu đưa Hwang tổng về cẩn thận, mai gặp,"- Nói rồi Yuri cũng lên xe lái đi.
Yuri lái xe đến cầu sông Hàn, bước xuống xe, làn gió thổi qua khiến tâm tình cô thoáng nhẹ đi phần nào. Nhìn mặt sông tĩnh lặng, Yuri lại cảm thấy thật cô đơn. 9 năm, cô từ hai bàn tay trắng lập nghiệp, trải qua bao nhiêu khó khăn, chịu đựng bao vất vả mới có được ngày hôm nay. Người ngoài nhìn vào, ai cũng hâm mộ cô, tuổi trẻ mà thành công nhưng không ai biết cho dù thành công là vậy, nhưng cô luôn là một kẻ cô đơn, cô đơn trong suốt 9 năm. Kể từ ngày người con gái kia vứt bỏ cô rồi rời đi, trái tim cô dường như đã đóng băng. Cô hận người con gái đó, người đã giết chết trái tim của cô, nhưng hận bao nhiêu, lại càng yêu bấy nhiêu, 9 năm qua, cô luôn sống trong sự thù hận và cả sự nhớ thương. Đôi khi cô thấy mình như bị điên rồi, bị điên nên mới có thể vẫn nhớ thương người con gái tuyệt tình đó. Cô muốn quên, muốn vứt bỏ nhưng cuối cùng vẫn là không làm được. Cô đã dùng sự thù hận này mà làm sức mạnh để thành công, dùng sự thù hận làm sức mạnh chống đỡ trong suốt 9 năm qua, cô muốn một khi gặp lại sẽ phải khiến người con gái kia kinh ngạc, phải hối hận.
Lại một tháng trôi qua, dự án hợp tác với Beauty tiến hành khá thuận lợi, lợi nhuận công ty trong tháng này cũng đã tăng lên đáng kể.
Tối nay Yuri rủ Taeyeon cùng đi uống rượu, cũng khá lâu rồi hai người không đi uống với nhau. 7h tối, hai người cùng đến bar SONE, một quán ba khá nổi tiếng ở Seoul. Tiếng nhạc sập xình, tiếng nói chuyện, tiếng cười đùa, những âm thanh náo nhiệt trộn lẫn với nhau, trong không gian ồn ào này, con người không thể suy nghĩ về bất cứ điều gì, nên chỉ có thể thả lỏng chính mình. Đang uống rượu, bỗng Taeyeon nhìn thấy một thân ảnh quen thuộc, đứng lên đi về phía đó, quả không sai.
"Tiffany, là cô sao?"- Taeyeon cất tiếng gọi cô gái đang ngồi một mình phía trước. Tiffany nghe như có ai đó gọi mình liền quay đầu lại và nhìn thấy Taeyeon.
"Taeyeon, cô cũng đến đây à, thật trùng hợp"
"Cô đến đây một mình sao, hay đến chỗ tôi ngồi cùng đi."
"Ah không sao, tôi đi cùng bạn, cô cứ trở lại cùng bạn đi, tôi ngồi đây được rồi"- Tiffany nhẹ giọng từ chối, nghe Taeyeon nói đi cùng bạn, cô không muốn đến đó làm phiền. Như hiểu được suy nghĩ của cô ấy, Taeyeon lập tức lên tiếng:
"Không sao, bạn tôi cô cũng quen mà, là Yuri đó, dù sao cũng quen biết, đến đó đi."- Taeyeon nói rồi còn chưa kịp nghe Tiffany trả lời đã kéo cô ấy về phía bàn mình, một bàn trong phía góc.
"Yuri, xin chào"- Tiffany nhẹ giọng chào hỏi Yuri, tuy hợp tác cũng đã 1 tháng, gặp gỡ cũng vài lần nhưng đối với Yuri cô vẫn chưa thể thân quen được, vẫn rất khách khí. Yuri nghe thấy tiếng liền ngẩng đầu nhìn, thấy Tiffany cũng chỉ mở miệng chào hỏi một tiếng rồi lại tiếp tục uống rượu. Tiffany và Taeyeon ngồi uống rượu, nói chuyện với nhau, được một lúc thì cô bạn của Tiffany trở lại, Tiffany mau chóng vẫy gọi cô ấy đến chỗ này. Cô gái tiến đến chỗ mọi người, Tiffany liền giới thiệu:
"Đây là bạn của tôi, Jessica. Jessica, còn đây là đối tác công ty tớ, Tổng giám đốc Kwon Yuri và thư kí của cô ấy, Kim Taeyeon."
Ngay khi lời giới thiệu kết thúc, cả Yuri, Taeyeon và Jessica đều vô cùng bất ngờ, nhất là Yuri và Jessica. Ngay khi cái tên Jessica được nhắc đến, Yuri đã nhìn ra cô ấy, 9 năm, rốt cuộc cũng gặp lại. Taeyeon mau chóng lấy lại bình tĩnh, nhìn Jessica và nở nụ cười nhẹ:
"Sica, lâu qua không gặp, cậu vẫn sống tốt chứ?" Jessica cố nở một cười đáp lại:
"Taeyeon....... Yuri, lâu quá không gặp. Thật trùng hợp."
"Mọi người biết nhau sao?"- Tiffany có phần bất ngờ, có vẻ Sica và Yuri, Taeyeon đã quen nhau từ trước, còn có vẻ rất thân nữa.
"Đúng vậy, đã biết, không chỉ biết, còn rất quen là đằng khác, đúng không, Sica?"- Taeyeon giọng nói tuy nhẹ nhàng nhưng Jessica nghe rõ trong đó sự châm chọc và còn cả nụ cười khinh bỉ kia nữa. Thấy Jesica không trả lời, Taeyeon tiếp tục nói:
"Trái đất này cũng thật nhỏ quá, đi một vòng lại gặp lại nhau, cũng không biết là nên vui hay nên buồn nữa đây."
Tiffany không nghe ra sự châm chọc trong lời nói của Taeyeon, cô nghĩ mọi người đều là người quen, như vậy càng may, đỡ ngại ngùng. Cô quay sang hỏi Jessica:
"Mọi người làm sao quen nhau vậy? Cũng chưa từng thấy cậu nhắc qua hai người họ nha "
"Là đồng học khi còn học đại học thôi, không có gì."- Jessia gượng cười trả lời qua loa, cô thật không nghĩ tới sẽ gặp lại Yuri và Taeyeon, hơn nữa còn trong tình huống này. Liếc mắt nhìn sang Yuri, người ngồi tận trong phía góc, cô ấy vẫn không lên tiếng, vẫn bình thản uống rượu. Trong lòng cô thầm thở nhẹ, có lẽ không khó khăn như cô nghĩ, nhưng đâu đó lại có một chút đau, cô ấy không còn nhớ gì về cô nữa, nhưng cô thì vẫn nhớ, nhớ rất rõ.
Taeyeon nhận ra, từ lúc Jessica xuất hiện, tuy Yuri vẫn trầm mặc như không có gì nhưng hành động uống rượu không ngừng kia lại càng khiến cô bất an, đưa tay ngăn lại ly rượu, cô ấy mà cứ tiếp tục như vậy, kiểu gì cũng có chuyện xảy ra.
"Đủ rồi Yuri, cậu uống nhiều rồi, lát còn lái xe nữa."
Lúc này, Yuri mới ngừng lại và ngẩng đầu lên. Trong đôi mắt đen sâu thẳm kia thật khó để nhìn ra suy nghĩ của cô ấy lúc này. Bỗng Yuri đứng lên đi về phía Jessica, hành động làm mọi người giật mình, Taeyeon cứ nghĩ Yuri sẽ kéo Jessica ra ngoài nhưng cô ấy chỉ nói nhẹ một câu: "Tôi có chuyện muốn nói với cậu một chút" rồi nhanh chóng bước ra ngoài. Sica nhìn Yuri, rồi lại nhìn Tiffany một chút rồi cũng bước ra theo sau, Tiffany không hiểu có chuyện gì nhưng có lẽ không ổn lắm, cô quay đầu nhìn Taeyeon như muốn tìm câu trả lời nhưng chỉ nhận được một cái lắc đầu.
Khi đi ra đến cửa, thấy Yuri bước lên chiếc xe gần đó, do dự một chút, Jessica cũng bước lên theo. Từng phút trôi qua, Jessica cảm thấy thật nặng nề, lên tiếng chủ động phá vỡ sự im lặng ngột ngạt trong xe lúc này:
"Yuri có chuyện gì muốn nói thì nói luôn đi, tôi.....không có thời gian."
Yuri vẫn trầm mặc không nói gì, điều này càng làm Jessica thấy khó xử, khi vừa định lên tiếng thì chiếc xe lập tức phóng đi, gia tốc quá nhanh làm Sica theo quán tính đập người về phía sau. Chiếc xe phóng như bay trên đường, vượt vô số đèn đỏ, tâm trạng Yuri đang không tốt, Jessica biết điều đó, hơn nữa khi nãy cô ấy còn uống rất nhiều rượu, giờ lại lái xe nhanh như vậy càng làm cô hoảng sợ nhưng chỉ dám nắm chặt đai an toàn. Một Yuri lạnh lùng khó đoán như vậy cô chưa từng thấy qua, Yuri của cô, không đúng, Yuri trước kia là một người năng động, hay cười, luôn thích làm trò trước mặt cô, một người rất dễ gần chứ không phải như người trước mặt cô lúc này. Chiếc xe lao đi vun vút cuối cùng cũng dừng lại, một lúc sau, Yuri cuối cùng cũng lên tiếng.
"Vì sao? Vì sao 9 năm trước lại rời bỏ tôi, vì sao phải ra nước ngoài?"
"Yuri......."- Jessica nén nước mắt muốn chảy ra, cô không muốn cho Yuri biết bất cứ điều gì về khi đó, mọi chuyện đã qua rồi.
"Mọi chuyện đã kết thúc, đừng lục lại nữa, không còn ý nghĩa gì cả. Chẳng phải cứ như bây giờ rất tốt sao..."- Jessica khó khăn lên tiếng.
"Rất tốt sao? Jessica, nó chỉ tốt với một mình cô thôi, còn tôi thì không?"- Yuri khinh bạc lên tiếng. Cô ấy còn có thể nói nó rất tốt cơ đấy, sau khi làm tổn thương một người, dẫm đạp lên tình cảm của một người mà vẫn có thể sống rất tốt được.
"Jessica, 9 năm trước, có khi nào cô từng thực sự yêu tôi không? Dù chỉ một chút......"
"Yuri......"- Jessica thực sự không biết nên trả lời thế nào, nói thật rằng cô rất yêu cô ấy sao, 9 năm trước đã yêu, 9 năm sau vẫn yêu hay nói dối rằng chưa từng, một chút cũng không. Nhưng cô không làm được, cô đã làm Yuri tổn thương quá nhiều, cô không muốn làm cô ấy tổn thương thêm nữa. Như vậy, cô chỉ đành im lặng.
"Khó trả lời như vậy sao? Jessica, cô nói xem có phải tôi rất ngu ngốc không, yêu một người không yêu mình, tình yêu mà bản thân quý trọng trong mắt người khác chỉ như một trò đùa, chỉ như một kể muốn trèo cao, là cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga, đã tổn thương như vậy mà vẫn chưa tỉnh ngộ, vẫn ngu ngốc mà hy vọng, có phải rất buồn cười không, rất đáng khinh bỉ đúng không?"- Từng lời nói của Yuri như những con dao nhọn đâm thẳng vào trái tim Jessica, nước mắt cố kìm nén cũng rơi xuống. Nhưng cô thì có tư cách gì mà khóc, là chính cô đã gây nên tất cả, là chính cô đã khiến Yuri tổn thương nhiều như vậy, là chính cô khiến người mình yêu đau khổ như vậy, cô có tư cách gì mà đau lòng.
"Yuri, thật xin lỗi, thật xin lỗi"- Ngoài những lời xin lỗi này, cô không biết mình phải làm gì mới có xoá đi sự tổn thương trong Yuri, có lẽ cô ấy rất hận, rất căm ghét cô, chính cô cũng thấy khinh thường chính bản thân mình nữa.
"Tôi thật đúng là ngu ngốc mà"- Nói rồi Yuri lại lái xe nhanh chở về quán bar. Chiếc xe đỗ xuống trước cửa quán, Jessica vừa bước xuống, Yuri liền lái xe đi ngay, nhìn chiếc xe cho đến khi khuất bóng, rốt cuộc cũng không thể chịu đựng thêm nữa, Jessica ngồi gục xuống và khóc.
Qua thật lâu, đến khi nhân viên quán bar đến hỏi thăm xem có chuyện gì không thì Jessica mới ngừng, nhắn tin cho Tiffany báo rằng mình về trước, Jessica liền bắt taxi về nhà.
Hơn 2 tuần sau đó, Jessica cũng không gặp lại Yuri nữa. Cứ ngỡ mọi chuyện cũng đã kết thúc, nhưng có lẽ ông trời không muốn như vậy. Tiffany gọi điện cho cô nói Yuri phải nhập viện cấp cứu, tình trạng rất xấu. Thế giới của cô dường như muốn sụp đổ ngay lúc đó, cô không biết mình đến bệnh viện bằng cách nào, khi cô tới nơi cả Taeyeon và Tiffany đều đang đứng trước cửa phòng cấp cứu, đèn vẫn đang sáng.
"Fany, Yuri, cô ấy....cô ấy bị sao vậy?"- Jessica run rẩy hỏi Fany, cô rất sợ điều tồi tệ mà cô đang nghĩ tới.
"Jessica, cô còn có tư cách đứng đây sao? Cô còn tư cách mà quan tâm đến sự sống chết của Yuri sao? Là ai đã khiến cậu ấy trở nên như vậy, là ai khiến cậu ấy đau khổ, sống không bằng chết như vậy? Chính là cô, là cô đó, Jessica. Cô, tại sao còn xuất hiện trong thế giới của Yuri, tại sao còn quay trở về một lần lại một lần làm tổn thương cậu ấy. Chẳng lẽ cuộc đời cậu ấy chưa đủ khổ sở hay sao mà cô còn khiến nó trở nên bất hạnh hơn như vậy. Cô....."- Sự tức giận của Taeyeon lập tức bùng nổ khi thấy Jessica, mọi chuyện cũng vì người con gái này.
"Taeyeon, đừng nói nữa, Sica, cậu ấy có nỗi khổ riêng không thể nói ra. Bây giờ không phải lúc để nóng giận, chờ Yuri phẫu thuật xong rồi tính, được không?"- Tiffany biết Taeyeon vì Yuri nên mới nóng giận như vậy nhưng Sica cũng không muốn mọi chuyện xảy ra đến mức này, cô ấy cũng đã rất khổ sở trong suốt 9 năm qua. Vào cái ngày đi bar lần trước trở về, Jessica đã khóc rất nhiều, chưa bao giờ cô trông thấy một Jessica yếu đuối như thế. Sau khi cô ấy và Yuri rời đi, cô liền hiểu, hai người bọn họ quan hệ không phải chỉ dùng hai chữ "quen biết" mà hình dung được. Jessica đã khóc cho tới lúc mệt mỏi mà thiếp đi. Cả ngày hôm đó cô đã ở nhà để chăm sóc cho Sica và cũng muốn hiểu một chút về mới quan hệ của cô ấy với Yuri. Ban đầu cô chỉ nghĩ hai người họ cùng lắm là quan hệ người yêu cũ thông thường, không nghĩ tới còn nhiều ẩn tình phía sau như vậy.
Taeyeon hít một hơi thật sâu cố ổn định tâm tình, ngay lúc đó, phẫu thuật cũng kết thúc, cánh cửa phòng mở ra, Taeyeon liền hỏi thăm tình hình của Yuri:
"Bác sĩ, phẫu thuật sao rồi, cậu ấy không sao chứ?"
"Phẫu thuật rất tốt, không còn nguy hiểm, nhưng tôi không dám chắc nếu còn có lần sau. Mọi người nên chú ý đến cô ấy nhiều hơn, từ sau không thể để cô ấy uống rượu. Chưa từng thấy ai uống đến ngộ độc rượu rồi còn xuất huyết dạ dày nặng như vậy. Cô ấy sẽ được chuyển đến phòng hồi sức, mọi người có thể vào thăm"- Vị bác sĩ già lắc đầu rời đi. Thanh niên thời nay thật không biết quý trọng bản thân gì cả, có chuyện gì thì cũng không nên lấy rượu ra mà uống như vậy chứ, làm vậy cũng đâu giải quyết được gì, hazzzz. Bác sĩ rời đi, theo sau là y tá đang đẩy Yuri ra từ phòng cấp cứu, chuyển vào phòng hồi sức. Taeyeon muốn đi theo vào cùng nhưng lại bị Tiffany kéo tay lại, chỉ để mình Jessica theo vào.
Yuri nằm trên giường bệnh, tay cắm ống truyền. Chỉ vài ngày mà Yuri đã gầy đi rất nhiều, khuôn mặt trở nên hốc hác, một chút huyết sắc cũng không có. Nắm lấy bàn tay gầy của Yuri, nước mắt chưa khô lại tiếp tục rơi xuống.
"Yuri, Yul có nghe em nói không? Tại sao lại tự hành hạ mình như vậy, có đáng không, là em sai, là em đã làm tổn thương Yul, người đáng bị trừng phạt phải là em chứ không phải Yul, nếu Yul muốn dùng cách này để trừng phạt em thì Yul đã thành công rồi, em rất đau, thật sự rất đau. Yul, mau tỉnh lại đi được không, cho dù Yul muốn trừng phạt, muốn hận em như thế nào cũng được, chỉ cần đừng tự tổn thương mình như vậy nữa, được không. Lần trước, Yul hỏi em, 9 năm trước em có yêu Yul không, bây giờ em nói cho Yul biết, không chỉ 9 năm trước, mà ngay cả lúc này em vẫn yêu Yul, yêu rất nhiều. Nhưng tình yêu của em sẽ phá hỏng tương lai của Yul, em không muốn, không muốn làm liên luỵ đến Yul."- Jessica nức nở nói, tại sao mọi chuyện lại đến mức này, có phải lẽ ra cô không nên trở về, không nên xuất hiện trước mặt Yuri hay không, nếu như vậy, có lẽ giờ này cô ấy vẫn sống rất tốt chứ không phải nằm đây, yếu đuối như thế này. Có lẽ, cô nên rời xa cô ấy, trả lại cuộc sống yên bình như lúc trước. Jessica tự nhủ như vậy, chỉ cần Yuri tỉnh lại, khoẻ mạnh, cô sẽ biến mất, sẽ không xuất hiện làm phiền cô ấy nữa, sẽ không bao giờ.
Jessica luôn chăm sóc bên cạnh Yuri, ngủ cũng không dám ngủ, chỉ sợ lỡ cô thiếp đi, Yuri lại xảy ra chuyện gì đó, cứ như vậy, cô thức liền 2 đêm để chăm sóc Yuri. Taeyeon và Fany cũng vào thăm cô ấy nhưng cũng chỉ một lát rồi đi, Taeyeon dường như vẫn rất khó chịu với Sica nhưng cô không quan tâm đến điều đó. Đến ngày thứ ba cuối cùng Yuri cũng tỉnh lại, nhưng lại không hề nhìn thấy Jessica như trong tưởng tượng, chỉ có Taeyeon đang đứng đó. Bác sĩ kiểm tra xong một lượt, xác định không còn vấn đề gì, chỉ cần tĩnh dưỡng một thời gian là có thể xuất viện. Yuri rất muốn hỏi Jessica có từng tới đây không, trong lúc hôn mê, dường như cô đã nghe thấy giọng nói quen thuộc ấy nhưng lại sợ nghe thấy đáp án khiến mình tổn thương nên cuối cùng vẫn im lặng, có lẽ là cô mệt mỏi nên sinh ra hoang tưởng rồi. Thấy Tiffany đến, Yuri cũng chỉ chào hỏi qua rồi nhắm mắt nghỉ ngơi. Taeyeon nhìn người bạn thân của mình mà thậy thật đau lòng.
"Yuri mồ côi cha mẹ từ nhỏ, sống cùng ông bà nội, tuy mồ côi nhưng Yuri từ nhỏ đã rất ngoan ngoãn, lại vui vẻ, hoà đồng nên ai cũng quý, không những vậy, Yuri còn rất thông minh, học tập luôn sếp đầu toàn trường, cũng bởi sự thông minh đó mà cô ấy dễ dàng đỗ vào ngôi trường danh tiếng nhất Hàn Quốc- Trường Đại học quốc gia Seoul, trở thành một trong những học sinh ưu tú nhất, tương lai sáng lạn, rộng mở. Năm 2 đại học, Yuri quen biết rồi có tình cảm với cô hoa khôi của trường lúc ấy chính là Jessica Jung, hai người sớm công khai quan hệ và trở thành cặp đôi hot nhất trường. Yuri thật sự rất yêu Jessica, lúc ấy, Tae thật sự rất mừng cho Yuri, cứ nghĩ cuộc đời khó khăn của cô ấy cuối cùng cũng kết thúc, tương lai sẽ chỉ là hạnh phúc. Nhưng thật không ngờ, một ngày kia, Yuri trở về phòng với bộ dạng ướt sũng, khuôn mặt vô hồn, ai hỏi gì cũng không nói, ban đầu còn không biết chuyện gì xảy ra nhưng hôm sau liền nghe tin, Jessica đã chia tay Yuri, và cũng đã chuyển trường qua Mĩ, từ đó không ai biết tin gì. Còn Yuri, từ ngày hôm đó trở đi, cô ấy đã thay đổi rất nhiều, thường xuyên uống rượu, rất nhiều lần phải vào bệnh viện, tình hình học tập cũng giảm sút khiến thầy cô lo lắng. Tuy biết Yuri đau khổ nhưng không muốn cô ấy tự phá huỷ bản thân như vậy, cho đến một hôm, Tae vì quá tức giận mà đã ra tay đánh cậu ấy một trận, cậu ấy không phản kháng, cứ để như vậy, nhưng dường như nó cũng đã có kết quả, Yuri lao đầu vào học hành, làm thêm kiếm tiền, từ dạy thêm, làm bồi bàn, đưa hàng, phát tờ rơi, đưa thư, giao báo....việc gì cũng làm, ngoài giờ học ra không ai biết cô ấy làm gì, ở đâu. Tốt nghiệp đại học loại ưu, Yuri không đi xin việc mà mở công ty, thì ra lúc học đại học cô ấy đã làm thêm kiếm tiền rồi đầu tư vào chứng khoán, bằng sự thông minh của mình cô ấy đã kiếm được khoản tiền đủ để mở một công ty quy mô nhỏ. Suốt gần 10 năm, cô ấy dốc sức làm việc, để đạt được thành quả như ngày hôm nay, không ai biết cô ấy đã thức bao đêm để làm kế hoạch, xây dựng dự án, đã bao lần nhập viện vì kiệt sức, vì uống rượu quá nhiều. Nhưng là bạn thân Tae biết, Yuri làm vậy vì điều gì nhưng lại không thể ngăn cản, cho đến lần này, Jessica quay trở lại, một lần phá huỷ vỏ bọc mạnh mẽ ấy, một lần nữa khiến Yuri tổn thương." Nghĩ đến cuộc đời Yuri, Taeyeon không nén nổi mà rơi nước mắt, Tiffany ngồi bên cạnh, nghe Taeyeon nói cũng cảm thấy rất đau lòng. Nhưng cô biết, có lẽ Taeyeon oán hận Sica là do không biết về nỗi khổ của cô ấy.
"Sica cũng đã rất khổ sở khi chia tay Yuri. Tae còn nhớ ngày hai người rời khỏi quán bar chứ, hôm đó, Sica trở về đã khóc rất nhiều, lúc đó em không biết chuyện gì đã xảy ra, chỉ có thể bên cạnh chăm sóc cho cô ấy, đến gần sáng cô ấy mới mệt mỏi mà thiếp đi, nhưng ngay cả trong mơ cô ấy cũng khóc, miệng vẫn gọi tên Yuri, còn nói xin lỗi cô ấy, nhìn Sica như vậy em thấy rất đau lòng. Là bạn thân từ nhỏ của Sica, em chưa từng thấy cô ấy như vậy. Hôm sau, tình trạng cô ấy có tốt hơn nhưng lại hay ngẩn người, rồi cô ấy kể về Yuri, kể về thời gian khi cô ấy học đại học ở đây. Cô ấy nói đó là khoảng thời gian vui vẻ, hạnh phúc nhất, nhưng điều đó đã nhanh chóng kết thúc khi bố cô ấy, bác Jung đã phát hiện ra mối quan hệ của cô ấy với Yuri. Bác ấy đã cấm Sica không được tiếp tục qua lại với Yuri, nếu không sẽ khiến cho tương lai của Yuri sụp đổ. Jung chủ tịch là một người cha độc đoán, ông không chấp nhận Yuri không phải chỉ vì cô ấy là con gái mà còn vì cô ấy chỉ là đứa trẻ mồ côi, không cha, không mẹ, không gia thế, không địa vị, điều này không đem lại lợi ích gì cho Jung gia cả. Jessica đã khóc rất nhiều, đã cầu xin chủ tịch Jung nhưng điều đó là vô ích, đến cuối cùng, cô ấy vẫn phải nói chia tay với Yuri, cô ấy không muốn tương lai của Yuri bị phá huỷ. Chủ tịch Jung cũng đã hứa sẽ giúp đỡ Yuri, đảm bảo cho cô ấy có một tương lai tốt. Sau đó, Sica đã xin chuyển trường sang Mĩ, gần đây cô ấy mới trở về, rồi gặp Yuri, mọi chuyện sau đó chúng ta đều biết."- Tiffany không muốn Taeyeon tiếp tục hiểu lầm Sica nữa, chịu đựng che dấu một mình Yuri đã đủ làm cho cô ấy mệt mỏi rồi.
"Sica cậu ấy quyết định sẽ trở về Mĩ, sẽ không quay lại nữa"
Taeyeon thực sự bị sốc khi nghe Fany kể lại mọi chuyện, cô không ngờ, không chỉ Yuri mà chính Sica cũng phải chịu đựng đau khổ nhiều như vậy.
"Sica, cô ấy..."
"Cô ấy đang ở đâu?"- Câu nói của Taeyeon bị cắt ngang giữa chừng, cả hai người giật mình nhìn lại, lại thấy Yuri đang mở mắt nằm kia. Không phải cô ấy ngủ rồi sao, sao lại thức, cô ấy có nghe được những lời lúc nãy. Như đọc được suy nghĩ của họ, Yuri lên tiếng:
"Tôi đã nghe hết, không phải giải thích, chỉ cần nói cho tôi biết cô ấy đang ở đâu?"- Giọng nói Yuri càng trở nên lạnh lùng hơn. Đến nước này, Fany cũng không muốn giấu diếm nữa, cho dù Sica đã nói không thể cho Yuri biết mọi chuyện, nhưng giờ cũng lỡ biết rồi, giấu cũng chẳng ích gì.
"Lúc này có lẽ cô ấy đang đến sân bay rồi, cô ấy sẽ trở lại Mĩ..."- Lời Tiffany còn chưa nói xong đã thấy Yuri giật kim truyền ra khỏi tay, lao xuống chạy ra ngoài, cả Taeyeon và Tiffany đều bất ngờ nên không kịp ngăn lại, đến lúc tỉnh ngộ thì đã không thấy bóng dáng Yuri đâu nữa rồi. Cô ấy vừa phẫu thuật, còn rất yếu, không biết có chuyện gì xảy ra không nữa. Hai người không an tâm liền lái xe hướng đến sân bay.
Yuri ngồi trên xe taxi, không ngừng thúc giục tài xế tăng tốc, mà tài xế xe nhìn thấy Yuri, tuy mặc quần áo bệnh nhân, tay còn chảy máu nhưng khuôn mặt lại như sát thủ, thật khiến người ta sợ hãi, nên cũng cố lái xe nhanh hết mức có thể.
[Jessica, em thật giỏi, lừa gạt tôi suốt 9 năm trời, 9 năm trước đã một mình bỏ trốn, 9 năm sau còn muốn bỏ trốn nữa. Rốt cuộc em coi tôi là cái gì, là một tên ngốc hay một kẻ bất tài, tại sao mọi chuyện xảy ra như vậy lại không nói cho tôi biết, chịu đựng một mình sung sướng lắm sao. Em thật ngu ngốc, em nghĩ làm vậy thì tôi sẽ hạnh phúc sao, thật sự rất ngu ngốc. Hạnh phúc của tôi là em, như vậy em bảo tôi làm sao hạnh phúc. Một lần là quá đủ rồi, sẽ không có lần thứ hai, em, nhất định phải chờ tôi...]
Chiếc xe taxi nhanh chóng đến sân bay, Yuri lao nhanh vào sân bay, cố gắng tìm kiếm thân ảnh của ai đó. Giữa sảnh rộng lớn, người qua lại rất đông, Yuri không thể tìm được người mà cô muốn tìm, chạy khắp các cửa soát vé, nhưng vẫn không thấy. Cô rất sợ lại một lần nữa làm tuột mất cô ấy. Một người mặc quần áo bệnh nhân, tay còn đang chảy máu lại chạy khắp nơi thật khiến người khác chú ý. Chạy đến phía tấm bảng điện tử hiện lịch bay, chuyến bay Incheon - Califonia : 19:30' nhìn đồng hồ, còn 5' nữa, Yuri lại tiếp tục tìm kiếm.
Tại cửa soát vé số 9, Jessica đang làm thủ tục, khi vừa định kéo vali vào trong, cánh tay liền bị một lực nắm giữ, quay người lại liền thấy Yuri, khuôn mặt nhợt nhạt, trên trán còn chảy rất nhiều mồ hôi, hơn nữa cánh tay còn chảy máu.
"Yul, sao Yul lại ở đây....cánh tay..."- Sica chưa nói xong đã bị Yuri kéo đi, cổ tay bị nắm có chút đau nhưng cô không dám phản kháng, chỉ sợ làm bị thương Yuri.
Yuri kéo Sica đến hành lang thoát hiểm thì ngừng lại nhưng vẫn không buông tay. Hít sâu từng hơi để bình ổn lại, lúc này cô mới nhìn đến người con gái đang đứng trước mặt này. So với lần trước gặp, cô ấy đã gầy đi một chút rồi, dưới đôi mắt còn có vết thâm, có lẽ do thức khuya, làn da cũng nhợt nhạt rất nhiều dù đã được trang điểm, vẻ mặt mệt mỏi còn có u buồn nữa. Càng nhìn, lòng Yuri lại càng đau.
"Yuri, sao....."- Lời còn chưa nói xong đã bị chặn lại, là bởi Yuri đang hôn cô. Không phải một nụ hôn nhẹ nhàng mà có phần hơi mạnh mẽ, hai cánh môi bị hôn có chút đau, đôi môi của Yuri có chút khô, có lẽ do đang bệnh. Sica muốn đẩy Yuri ra nhưng lại sợ chạm vào vết thương của cô ấy nên chỉ có thể ậm ừ trong cổ họng:
"Yul, dừ...ng....lại"- Nhưng có lẽ là vô dụng. Nhận thấy Sica có ý phản kháng cùng trốn tránh, Yuri lại càng tức giận hơn, ra sức giày vò đôi môi của Sica, làm cho nó có chút sưng, cái lưỡi cũng không ngoan ngoãn mà lập tức chui vào khoang miệng, khuấy đảo, dây dưa cùng lưỡi Sica. Sự phản kháng dần trở nên yếu ớt rồi ngừng lại, chỉ còn lại sự kích thích quấn quýt của hai đôi môi. Nụ hôn này, chính là chứa đựng sự nhớ nhung, yêu thương, oán giận và cả tổn thương của 9 năm qua, một nụ hôn dài như qua cả thế kỉ, đến khi có chút khó thở, Yuri mới ngừng lại, khuôn mặt vẫn kề sát nhau, đôi mắt nhắm nghiền, hơi thở dồn dập... Yuri vòng tay ôm Jessica vào lòng, siết chặt, thật muốn thời gian cứ như vậy dừng lại.
"Yuri, buông em ra. Như thế này thật không tốt. Chúng ta......đã kết thúc rồi...."
Yuri nghe Jessica nói vậy tim liền nhói lên, cô ấy vẫn muốn che dấu mọi thứ, vẫn muốn tự mình ôm hết thảy mọi thứ, chịu đựng một mình như trước đây. Thấy Yuri không nói gì, cũng không chịu buông mình ra, Jessica liến đẩy cô ấy ra:
"Yuri, đừng như vậy nữa. Chúng ta đã kết thúc từ 9 năm trước rồi, đừng tự hành hạ bản thân nữa, tôi sẽ không đau lòng, bởi tôi không yêu Yul, 9 năm trước tôi đã nói rất rõ ràng rồi."- Jessica nghĩ, Yuri sẽ vì những lời này mà tức giận, sẽ buông tay nhưng không ngờ, Yuri lại nói một câu mà cô không nghĩ tới.
"Sica, chúng ta kết hôn đi."
Jessica thật sự cảm thấy bất ngờ. Cô nhìn thẳng vào đôi mắt Yuri, trong đôi mắt ấy không có sự tức giận, không có sự thù hận như cô muốn mà nó chứa đựng đầy sự yêu thương, đầy sự mong chờ và cả một chút lo lắng.
"Yuri, tôi không...."
"Yul biết tất cả rồi."- Chỉ một câu nói ấy đã đủ làm Sica chết lặng. Lúc này, cô không biết mình phải làm gì, Yuri nói cô ấy đã biết tất cả, là tất cả sự thật của 9 năm về trước sao?
"Tại sao lại nói dối Yul, tại sao lại không cho Yul biết sự thật, tại sao lại phải làm như vậy, tại sao lại chịu đựng một mình, tại sao lại khiến Yul phải hận em như thế, tại sao lại khiến Yul thấy mình thật tệ hại như thế này, tại sao lại biến Yul thành một kể vô dụng như thế, tại sao, tại sao vậy?"- Mỗi câu tại sao thốt ra là một lần Yuri ra sức đấm vào bức tường phía sau, những khớp tay bị trầy xước, chảy máu, nhìn Yuri như vậy, Jessica thấy thật đau lòng. Ôm lấy cô ấy vào lòng, cô không biết quyết định của mình lúc trước như vậy là đúng hay sai nữa.
"Yuri, đừng như vậy, đừng làm tổn thương mình, em sẽ rất đau, Yuri, em xin lỗi..."- Jessica ôm thật chặt Yuri, nước mắt như dòng nước vỡ đê, chảy không ngừng, thấm ướt vai áo Yuri.
"Sica, về với Yul, chúng ta kết hôn, được không?"- Yuri nhẹ nhàng lau nước mắt cho Jessica, hôn nhẹ lên đôi môi sưng đỏ, rồi lặng chờ câu trả lời.
"Yul, ba em...."
"Đừng lo, cho dù phải đánh đổi bất cứ giá nào, Yul cũng sẽ đưa em về bên cạnh Yul, Sica, đồng ý với Yul, tin tưởng Yul, được không em?"- Yuri biết Sica đang lo lắng điều gì, nhưng tất cả đều không quan trọng, chỉ cần Jessica đồng ý thôi.
"Yul, em yêu Yul"
"Sica, Yul yêu em, yêu rất nhiều"
End.
Chỉ như vậy là đủ, 9 năm, một cuộc tình trải qua xa cách, trải qua hiểu lầm, trải qua đau khổ, nhưng cuối cùng, chính tình yêu đã giúp 2 người tìm thấy nhau một lần nữa, trói buộc nhau một lần nữa, không phải 9 năm, mà là cả đời.
À, còn quên TaeNy, lái xe đuổi theo nên giờ vẫn đang ở sảnh sân bay lo tìm YulSic nhé, ai thấy họ ở đâu vui lòng báo họ trở về dùm :)))
