Tên gốc: Bạch tuyết công chủ đích hôi cô nương (白雪公主的灰姑娘 )
Tác giả: Bạch Trì (白迟)
Thể loại: Bách hợp, hiện đại, vườn trường, 1x1, thoải mái, thanh thủy, HE.
Tình trạng bản RAW: 7 chương, hoàn
Link raw+qt: http://vnsharing.net/forum/showthread.php?t=560603
Translator: QT
Editor: Hạ Tước
Beta: Nhã Uy
Ngày nảy ngày nay, một ngày nào đó, ở một gia đình giàu có nào đó sinh ra một thiếu nữ đáng yêu, thiếu nữ này da trắng như tuyết, đôi má đỏ như táo, tóc đen nhánh mềm mại, bởi vậy, cha mẹ đặt tên cho nàng là “Nhan Vô Song”. Nhưng ngày vui chóng tàn, không lâu sau khi sinh Nhan Vô Song, mẹ Nhan Vô Song liền rời khỏi nhân thế, mà vợ mới cha Nhan Vô Song cưới, cũng đồng thời trở thành mẹ kế của Nhan Vô Song.
Nhan Vô Song không bị mẹ kế ngược đãi, cũng không vì khuôn mặt xinh đẹp mà bị đối xử phi nhân đạo, nàng tựa như một công chúa đích thực, được mọi người nâng lên trời.
Cuộc sống không phong ba, không thăng trầm, chỉ cần Nhan Vô Song muốn, tất cả mọi người sẽ liều mạng làm cho nàng.
Mười tám năm, mười tám năm của Nhan Vô Song liền thoải mái trôi qua như thế...
“ Nhàm chán... Nhàm chán, thật nhàm chán!”
Nếu nói cuộc sống là có màu sắc, như vậy đối với Nhan Vô Song mà nói, cuộc sống của nàng chính là hai màu đen trắng, không có bất cứ phong ba nào, không có bất cứ thăng trầm nào, phảng phất như phải là sống như thế. Nhàm chán như thế, Nhan Vô Song né tránh đám fan cuồng nhiệt, leo lên cái cây già nhất, cũng nổi tiếng nhất trong trường học.
Cái cây này nổi tiếng, cũng không phải vì đã mọc lâu năm, mà là vì nó nằm ở sâu trong vườn hoa, nơi thích hợp nhất để bày tỏ, được học sinh trong trường học bầu là chỗ có hy vọng bày tỏ thành công nhất. Mà nhân vật chính của câu chuyện ------ Nhan Vô Song, đã nhàm chán tới mức ngồi trên cây nhìn những người khác bày tỏ với nhau.
Quả nhiên, không được bao lâu, nhân vật chính liền xuất hiện.
Người tới trước là một thiếu nữ mang mắt kính, cô mặc quần áo lỗi thời, lại có vẻ sạch gọn, trong nháy mắt khiến cho Nhan Vô Song nghĩ tới cô bé Lọ Lem trong truyền thuyết. Người như vậy, không nên hiện diện trong cái trường trung học Phong Hoa quý tộc này, lại càng không nên hiện diện trong cảnh tượng bày tỏ tình cảm này. Nhan Vô Song có linh cảm, cô bé Lọ Lem kia chắc chắn sẽ thất tình.
Năm phút đồng hồ qua đi, một nhân vật chính khác lại xuất hiện.
Đối với người là đối tượng được bày tỏ kia, Nhan Vô Song không hề cảm thấy có bất ngờ gì.
Hoàng Tử, người cũng như tên, diện mạo tuấn tú thành tích xuất sắc, khiêm tốn lễ độ, từ bà già tám chục tuổi phía trên, cho đến đứa con nít mới năm tuổi đầu phía dưới, đều ôm thiện cảm đối với cái dạng hoàng tử như vậy. Nhan Vô Song đương nhiên cũng có hảo cảm với cậu ta, nhưng đáng tiếc, chỉ là đối với khuôn mặt đẹp trai kia thôi.