Rain❤bow

347 26 7
                                    


Tôi - một đứa con gái 17 tuổi, cũng giống như các bạn nữ cùng trang lứa khác, tâm hồn tôi lãng mạn, hay thả mình chìm vào trong những giấc mơ và rồi đôi lúc cũng chẳng buồn đứng dậy. Bởi tôi luôn hy vọng những tưởng tượng của tôi rồi sẽ có ngày trở thành hiện thực. Đến nàng công chúa ngủ trong rừng 100 năm còn có thể thức dậy bởi nụ hôn của hoàng tử thì cớ gì tôi lại không dám tin vào ước mơ của mình chứ? Cho dù nó hơi viển vông, nhưng có sao đâu nhỉ? Bởi vì đâu ai đánh thuế giấc mơ bao giờ...

Có thể bạn đang nghĩ giấc mơ của tôi có lẽ rất hoang tưởng và xa vời thực tiễn? Nếu không tại sao tôi lại ấp ủ 17 năm như thế phải không? Thực ra thì điều tôi vẫn chờ đợi và mong chờ ấy đơn giản lắm. Là 1 buổi sáng tôi được đánh thức bởi bé Mèo Béo dễ thương cùng ánh nắng của sáng sớm đang cố gắng xuyên mình qua song cửa sổ, với 1 tách cà phê đắng bên trên bàn học, sau đó sẽ cùng đi dạo với hoàng tử trong mộng của mình.

Nếu như hôm đó trời có đổ mưa, 2 đứa chúng tôi sẽ chạy thật vội đến 1 cửa hàng tạp hoá nào gần đó, cả 2 sẽ vô tình cùng gọi "Cô ơi cho con 2 kem ốc quế" rồi quay sang đỏ mặt nhìn nhau cười. Phải làm sao để có thể bớt xấu hổ trong mắt người ấy được nhỉ? Và tôi sẽ lại giả vờ đưa bàn tay nhỏ nhắn của mình ra hứng từng hạt mưa, rồi quay sang hỏi:

- Cậu chọn là những hạt mưa còn đọng lại trong lòng bàn tay tớ hay là những giọt mưa bị rơi qua những kẽ tay.

Và có lẽ sẽ chẳng còn câu trả lời nào tuyệt vời hơn ngoài câu nói:

- Sẽ là tất cả, bởi vì tình yêu của chúng ta nhiều và bất tận, như mưa...

Qua những cơn mưa sẽ có những dải màu vắt qua nhau trên nền trời xanh thẳm, mê hoặc và lung linh, giống hệt như tâm hồn trong trẻo của 1 đứa con gái đang ở trong tuổi 17.

...

Nhưng hình như là tôi đang bị mê muội bởi xem phim truyền hình quá nhiều rồi thì phải. Bởi những cảnh tượng đó có khi nào gặp ở ngoài đời thực đâu. Nhưng không sao, cuộc sống sẽ thật hạnh phúc hơn khi bạn biết mơ mộng và biết giữ gìn những giấc mơ đó cho riêng mình, có gì thú vị hơn khi mình có 1 bí mật riêng mà người khác không thể nào biết, không thể nào nhìn thấy được và đương nhiên là cũng không thể nào chiếm đoạt được nó.

Bởi đó là kho báu của riêng tôi thôi! Cũng như tôi thích Chanyeol, nhưng tôi không dám nói ra điều đó. Vì tôi sợ sẽ đánh mất bí mật riêng của mình.

Tôi yêu cầu vồng và cũng sẽ chẳng có gì bất ngờ nếu tôi luôn ghi ở nhãn vở của mình là Rainbow(🌈)ở dòng Họ và tên. Nhưng có một điều rất bực là Chanyeol (klp:Ta thích mưa☔)luôn lấy bút xoá gạch chữ Bow phía sau Rain đi, lý do đơn giản, cậu ấy thích mưa. Chanyeol thích điều đó đâu có nghĩa là bắt người khác phải có cùng chung sở thích với mình cơ chứ? Cũng như tôi thích Chanyeol nhưng cũng đâu dám bắt cậu ấy phải thích tôi đâu?

Khi Chanyeol đang đưa đôi mắt thẫn thờ ra phía ngoài cửa sổ để nhìn những hạt mưa đang rơi tí tách, tôi nhảy tới ngồi cạnh và đẩy chai nước về phía cậu ấy. Chanyeol quay sang nhìn tôi đầy lạ lẫm.
- Buổi sáng vui vẻ, hôm nay là 1 ngày đẹp trời với cậu phải không?

Rainbow [ChanJi][ExoPink]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ