Phùng Kiến Vũ còn chưa kịp xấu hổ đem mình giấu đi, liền bị môi lưỡi nóng rực của Vương Thanh hôn xuống , bá đạo xâm chiếm từng tấc lãnh địa trong miệng cậu.
"Ngô..." Phùng Kiến Vũ bị nhiệt tình bất ngờ của Vương Thanh làm cho có chút khó thở, muốn thốt ra , nhưng chỉ phát ra từng âm tiết đơn lẻ .Tay vốn đang giữ lấy quần cũng không tự chủ vòng quan bả vai Vương Thanh, anh mất đi sự ngăn trở của cậu , dễ như trở bàn tay đem quần trên người Phùng Kiến Vũ lột xuống, chỉ lưu lại một cái quần lót bao quanh cái mông vung cao.
Phùng Kiến Vũ cố gắng điều chỉnh hô hấp của mình, phối hợp với nhiệt tình của Vương Thanh . Hai người đã lâu không gặp nhau , cũng nhẫn được khiêu khích của cả hai , đáy lòng khát vọng của Phùng Kiến Vũ cũng bởi vì sự trêu đùa của Vương Thanh trong nháy mắt dục hỏa đốt toàn thân.
Cả hai đều quen thuộc thân thể của đối phương, Vương Thanh đều nhớ kỹ mỗi một nơi nhạy cảm của Phùng Kiến Vũ , không cần quá nhiều ngôn ngữ, anh ôm lấy cậu, dùng tư thế này trực tiếp hôn lên xương quai xanh của cậu, nhẹ nhàng quấn quít nhau
Phùng Kiến Vũ hơi điều chỉnh một chút, bước ngồi trên người Vương Thanh , cái mông vung cao cách quần áo ma sát vật nóng rực của anh.
"Thanh nhi, em muốn." Phùng Kiến Vũ một bên thanh âm mang cám dỗ một bên không an phận muốn tự tay cởi quần ngủ của Vương Thanh . Vương Thanh cong môi nhàn nhạt cười, ôm Phùng Kiến Vũ trực tiếp ngã xuống phía sau.
"Đại Vũ, em giúp anh cởi." Một bên vô lại nhìn Phùng Kiến Vũ bất an bước ngồi ở trên người anh , một bên đưa tay cách quần lót vuốt ve tiểu tiểu Vũ.
Nơi đó của Phùng Kiến Vũ đã sớm nóng rực , Vương Thanh đưa ngón tay ra kéo một góc nhẹ nhàng kéo xuống, tiểu tiểu Vũ cứng rắn nóng bỏng tựa hồ đang khát vọng được vuốt ve vậy, hơi rỉ ra chất lỏng. Vương Thanh một bên dùng thủ pháp mà anh biết rõ sẽ làm cho cậu vui sướng nhất mà an ủi nó, một bên dùng một cái tay khác vỗ vỗ cái mông đang ngồi trên vật cứng rắn của mình
" Giúp anh cởi nhanh lên một chút a."
"Ân, anh , anh thật xấu!" Phùng Kiến Vũ xấu hổ đưa tay đánh Vương Thanh một cái, lúc này mới đưa tay kéo quần ngủ của Vương Thanh xuống.
Vương Thanh nhìn dáng vẻ Phùng Kiến Vũ , giở trò xấu dùng đầu ngón tay nhẹ nhàng ma sát linh khẩu tiểu tiểu Vũ , chọc cho người phía trên một trận run rẩy, tay đang cởi quần ngủ cũng buông lỏng . Cả người hơi ngửa về sau, không tự chủ rên rỉ: " Ân. A..."
"Thoải mái không ? Nói cho anh biết , còn muốn không ?" Vương Thanh xấu xa khẽ khều nhẹ linh khẩu không ngừng tuôn ra chất lỏng, cách Phùng Kiến Vũ đem quần ngủ mình cởi xuống, trong miệng còn những lời vừa sắc tình lại cám dỗ
Phùng Kiến Vũ bị từng đợt khoái cả mạnh mẽ khuấy đảo đến đại loạn, đầu không ngừng lay động, cả người giống như không nhịn được từ từ ngã xuống phía sau , Vương Thanh thẳng người lên đem cậu ôm lấy, sau đó êm ái để ngã xuống giường, nhìn người trên giường một tay liền không tự chủ níu lấy gra trải giường, một tay vòng thật chặc qua bả vai anh , toàn thân bất an giãy dụa, muốn nhờ vào đó đạt được càng nhiều khoái cảm hơn. Một đôi mắt to ngậm nước mang cám dỗ không tiếng động nhìn Vương Thanh.
BẠN ĐANG ĐỌC
Hắc bang lão đại thị thê quản nghiêm
FanfictionTác giả : 吴佩桐XI Edit : Tammy Trần Thể loại :Hắc đạo đại ca Thanh × ngạo kiều thiếu gia Vũ Tình trạng bản gốc : Đang tiến hành Tình trạng edit : Đang tiến hành "Giới thiệu vắn tắt" Người hầu gái: "Tiên sinh, ván giặt quần áo đem tới rồi ." "Ném." "...