5 năm sau
Tôi gjờ đã là quản lí của 1 khách sạn nổi tiếng ở trong miền nam. Tương đương vớj việc tôj đã thực hjện được ước mơ lớn nhất của đờj mình
Có aj hjểu được trong 5 năm vừa rồi tôj đã cố gắng như thế nào không.
Thật sự vất vả nhưng nhìn thấy thành quả hjện tại của mình tôj thấy mọi cố gắng của tôj là có ích.
Dù đj xa và trải qua nhjều năm như vậy nhưng tôj vẫn không thể nào quên được bóng hình đó- người luôn làm tôj cười.
Theo như tôi biết cậu đã ra nước ngoài lập nghjệp và phát trjển sự nghjệp của mình tại nơj đất khách quê người.
Anh gjờ đã là vị gjám đốc trẻ ,tàj năng của công ty gja đình. Bên cạnh đó anh vẫn theo đuổj njềm đam mê vớj kiến trúc.
Nój chung aj cũng đều có con đường rjêng của mình. Liệu họ còn nhớ đến 1 cô gáj tên Vy .
Đặt chân xuống sân bay Nội bài , tôi cảm nhận được hương vị của quê hương. Đã khá lâu cho 1 chuyến đj xa quê.
Hà Nội vẫn thế , vẫn đông vuj nhộn nhịp như thường nhưng có đjều liệu lòng ngườj đã đổj thay
Dạo bước trên đường xưa lốj cũ, chợt tráj tim đưa tôj đến ngôj trường cấp 3 ngày xưa tôj học. Chẳng hjểu sao nữa.
Lớp học còn đó , bảng phấn còn đó, cây bằng lăng vẫn hjên ngang đứng trước bão gjông không thay đổj và chjếc ghế đá kia.
Ngồj xuống đúng chjếc ghế mà khj xưa tôj từng ngồj , vẫn thế nhưng cảm gjác gjờ đã khác .
Cô đơn , nhớ nhung da djết
Kí ức ùa về, kỉ niệm hjện ra
- anh ngồj chung đj. Có vẻ anh đang rất khó chịu
- ngồi đây đj . Lớp hết chỗ trống rồj.
Tôj đã từng mờj haj ngườj ngồj cùng và cũng cùng lúc mờj 2 ngườj buớc ra khỏj cuộc đờj tôj.
Cuộc đờj thật trớ trêu phảj không.
5 năm khoảng thờj gjan quá dàj để suy nghĩ, để trưởng thành, để chờ đợj.
Gjờ phút này đây tôj đang rất nhớ 1 ngườj nhưng tôj không chắc là ngườj đó còn nhớ tớj tôj. Tôi yêu ngườj đó lắm nhưng đã ngu ngốc để ngườj đó rờj khỏj cuộc sống của mình.
Bước chân lặng lẽ dướj nền cỏ xanh mướt tôj đã nhìn thấy một ngườj mà tôj rất mong được thấy trong 5 năm vừa rồj. Anh ấy đang tay trong tay vớj một cô gáj dạo bước trên nền cỏ non xanh kia
Một kỉ njệm chợt thoáng qua tôj , như gjó
- bé à, cho anh mượn vở chép đj.
Thoáng đến và thoáng rờj
Hãy để gjó cuốn đj
Tạm biệt nhé
Yêu một ngườj có lẽ là không vì lí do gì cả. Có phảj chăng chỉ là nój chuyện hợp nhau thôj.
Đờj ngườj rất ngắn , hãy cố nắm chặt nhé, đừng bao gjờ buông. Đừng để đến 1 lúc nào đó ta phảj hối hận.
BẠN ĐANG ĐỌC
Yêu một người ... có lẽ?
Short StoryRất bình thường nhưng cũng rất đáng suy nghĩ. Ai ai cũng có tình yêu , mỗi người hãy cảm nhận , suy nghĩ và tự trả lời câu hỏi cho chính bản thân mình Yêu Một Người Có Lẽ?