11. Về Thăm Nhà

2K 321 68
                                    

Được ngồi trong kiệu bọc gấm hoa kẻ đưa người rước, vén màn lên còn dễ dàng nhìn thấy nữ nhân xinh đẹp thanh thuần đang ngoan ngoãn đi theo, lòng Taeyong thập phần sung sướng.

Nếu có thể bỏ đi bộ móng tay đính kim sa lấp lánh, bỏ đi chiếc trâm ngọc thạch đang vấn vương trên mái tóc dài, bỏ luôn cả thân y phục màu thiên thanh mềm mại ôm lấy cơ thể, mà thay bằng bộ trang phục nam nhi thường ngày, chắc Taeyong sẽ còn hạnh phúc hơn nữa.

Song so với quá khứ mặc đồ rách vá đi vá lại, chân đất leo trèo quanh năm thì hình ảnh sắp xuất hiện trước mặt cha mẹ cậu đây có thể miễn cưỡng coi là một bước tiến lớn, quạ hóa thành công.

Người trong làng thấy đoàn kiệu đi qua, biết là của nhà họ Moon liền xầm xì bàn tán:


"Dong Sook, Dong Sook về kìa.."


"Lấy được chồng giàu sướng thật!"


"Tự nhiên lại về nhà, ắt có biến.."


"Hay là có thai?"


"Có khi lại bị người ta ruồng bỏ?"


"Chắc vậy rồi, ai chịu nổi chớ!"


Tiểu Đào trông mấy người nhiều chuyện cứ chỉ chỉ chỏ chỏ về phía họ thì tự thấy khó chịu, phóng một đường lườm dài hơn chục mét rồi quay sang ô cửa nhỏ bên kiệu, nhẹ giọng nói:


"Cô hai, mấy người ở đây kì cục ghê. Mà Dong Sook là ai vậy cô?"


"Đừng bận tâm tới họ. Dong Sook.. là tên húy cha mẹ đặt cho ta, nhưng ta không thích lắm nên sau này em đừng gọi."


Bị Tiểu Đào hỏi đến tên em gái, Taeyong có chút chột dạ. Nghĩ đại một lí do rồi ra lệnh cho đoàn người rảo bước đi qua nhằm tránh phiền phức. Hai tháng trời làm dâu nhà họ Moon, ngọc ngà châu báu, vàng bạc của cải còn chưa sơ múi đủ, chẳng may lúc này bị phát hiện, cậu sẽ hận bản thân tới chết mất!

Thấp thỏm nghĩ suy một hồi, đoàn kiệu cũng đã đặt chân đến cổng nhà họ Lee. Từ hồi cậu bị gả đi, nhà họ Moon liền rất có tình nghĩa, sai người tới sửa sang lại cái chòi lá rách nát, còn mua sắm vật dụng, cơi nới sân vườn giúp cuộc sống của cha mẹ Taeyong an nhàn hơn trước.


Ông bà Lee hay tin con trai trở về, khấp khởi chạy ra ngoài đón. Nhìn vị 'thiếu phụ' kiều diễm trước mặt hai người suýt không đứng vững, phải tựa vào nhau để tránh khụy ngã. Quý cô trước mặt và thằng con lông bông của ông bà ngày xưa đúng là một trời một vực mà..


"Cha mẹ, lão gia cho phép con về nhà một tuần."


|| YuTae - TaeYu || Cưới NhầmNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ