Chương 4 : Chơi đểu .

15 1 0
                                    


Nhìn thấy biểu hiện của tên lý tiên sinh kia , trong lòng Trương Uyển Tâm cảm thấy vô cùng sung sướng . Trương Uyển Tâm cô vốn rất ghét buổi gặp mặt như hôm nay và bây giờ thì đã có đủ lí do để nói với bố mẹ rồi . 

Sau đó không lâu, cô nhân viên phục vụ đã mang lên những món mà Trương Uyển Tâm kêu . 

- Điểm tâm mà các vị gọi đây ạ , mời các vị dùng . Chúc các vị ngon miệng . 

- Cảm ơn  . 

Lý tiên sinh kia mỉm cười lên tiếng cảm ơn cô nhân viên phục vụ . Cô gái đó cũng rời đi luôn.

- Mời Trương tiểu thư , Phùng tiểu thư . 

- Lý tiên sinh củng dùng đi , tôi không biết sở thích của tiên sinh là gì nên mới gọi món bánh này . Không biết có hợp không . ? Nếu không để tôi gọi món khác . Lý tiên sinh anh thấy thế nào . ? 

- Tôi không quan trọng về món ăn đâu . Món mà Trương tiểu thư gọi chắc chắn là ngon rồi . 

Trương Uyển Tâm nhìn Lý tiên sinh kia , mĩm cười rất " giả tạo " . rồi quay sang nói với Phùng Lộ Phi . :

- Lộ Phi , cậu ăn đi chứ , chẳng phải đây cũng là món bánh mà cậu thích hay sao ? Cũng không cần quá khách sáo đâu, Lý tiên sinh cũng không phải người ngoài . 

- Trương tiểu thư nói rất đúng. Phùng Tiểu thư , cô cũng không phải khách sao đâu .

- À vâg....

Phùng Lộ Phi quay sang nhìn Trương uyến tâm , cố gắng nhịn cười . Ban đầu Phùng Lộ Phi nghĩ Trương Uyển Tâm đưa cô đi xem mắt cùng có phải là hơi ngớ ngẩn không đây ? phùng lộ Phi cô mà đi sẽ cản trở 2 người họ còn gì . Nhưng sau khi nghe cách nói chuyện , nhìn món bánh mà Uyển Tâm gọi cho vị Lý Tiên sinh kia , Phùng Lộ Phi không thể cười lớn được . Trương Uyển Tâm thật sự có dụng tâm trong việc này . 

Vị Lý tiên sinh mĩm cười trông rất lịch sự rồi bắt đầu dùng bánh . Lý tiên sinh cũng chẳng rõ đây là món bánh gì nên ăn luôn . Kết quả vừa ăn xong 1 miếng , mặt anh ta đã đỏ lên , mồ hôi như sắp túa ra đến nơi . Trông thật thảm hại . 

- Lý tiên sinh , anh sao vậy ? Trông sắc mặt anh không được tốt , anh bị bệnh hả ? 

Uyển Tâm giả bộ lên tiếng . Cô thực tế là người hiểu rõ vấn đề nhất ở đây . 

- Không sao , tôi không sao đâu . 

- Chẳng lẽ món này không ngon sao ? Sao trông sắc mặt anh kém quá ? .

- Không có gì đâu Trương tiểu thư , món bánh này rất ngon , thật sự rất ngon .... mùi vị .... rất đặc biệt ! . 

- Vậy hả , vậy tôi đã chọn đúng rồi . Anh mau ăn tiếp đi , để lâu không ngon đâu . 

Vì  không muốn mất mặt trước 2 mỹ nhân nên Lý tiên sinh này cố gắng ăn hết nửa phần bánh , cứ ăn xong một miếng rồi lại uống 1 ngụm nước , dùng khăn lau mồ hôi trên mặt . 

11 giờ

Sau màn nói chuyện ngượng nghịu . Lý tiên sinh lên tiếng : 

- Trương tiêu thư , Phùng tiểu thư , thật ngại quá . Bây giờ tôi còn có chút việc bận nên xin phép đi trước . 

- Ồ vậy sao ? Vậy anh đi đi kẻo trễ việc . 

- Hôm nay tôi rất vui đc gặp cô . Rất mong lần sau có dịp sẽ gặp lại . 


Bí Mật Của Định Mệnh - Lâm Mĩ ThiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ