Chương 2

73 8 10
                                    


  "Hạ Lễ gia gia! Ông nói cho cháu biết ba ba đang ở đâu được không?" Vương Nguyên bé nhỏ theo sát phía sau lão quản gia quấn lấy ông. Bé đã mấy ngay không thấy ba ba, bé rất nhớ, rất nhớ ba ba ah!

"Ông chủ.... Ông chủ y ở thư phòng." Quản gia chỉ có thể nói dối bé, vì ông chủ đã phân phó không được đến quấy rầy gã.

"Hạ Lễ gia gia gạt người! Cháu đến thư phòng rồi, ở đó căn bản là không có ai! Gia gia tốt bụng, ông nói cho cháu biết ba ba ở đâu, được không?" Vương Nguyên không ngừng làm nũng.

"Cậu chủ, cậu đây không phải là muốn làm khó tôi sao?" Lão quản gia Hạ Lễ đối mặt với bộ dạng siêu cấp đáng yêu của Vương Nguyên cũng chỉ có thể buông vũ khí đầu hàng "Ai ~ Ông chủ y đang ở trong phòng mình, bất quả nhất định không được nói là tôi cho cậu biết đó a!"

"Đã biết, Hạ Lễ gia gia tốt bụng của cháu!" Không đợi lão quản gia nói hết lời, Vương Nguyên đã biến mất tăm.

Rón ra rón rén bước vào cửa phòng ngủ của ba ba, Vương Nguyên muốn cho nam nhân một cái kinh hỉ, cho nên bé thoáng đẩy cửa ra chạy vào "Ba ba! Bảo bối đến tìm ba ba nè!"

"Ah, trời ạ!" Nam nhân thất bại mà che mặt gầm nhẹ.

"Ah! Thằng bé này là ai?" Còn có một nữ nhân cuồng loạn thét lên. Thẳng nhóc tầm mười tuổi này từ đâu mà xuất hiện vậy?

Ngược lại Vương Nguyên khiến hai người trên giường biến thành pho tượng sau khi nhìn thấy ba ba quần áo không chỉnh tề cùng nữ nhân không mảnh vải che thân dưới thân gã thì mở to hai mắt, sau đó mới dưới ánh mắt của hai người một ảo não, một hoảng sợ mà khóc rống lên: "Oa ~ Đáng ghét!" Bé lảo đảo chạy ra ngoài.

"Vương Nguyên!" Nam nhân thấy bảo bối của mình khóc chạy ra ngoài cũng tranh thủ nhảy xuống giường đuổi theo.

"Uy, tôi thì phải làm sao giờ?" Nữ nhân khó hiểu nhìn theo hai người hỏi.

Không để ý câu hỏi của cô ta, nam nhân một lòng chỉ nghĩ đến việc làm sao để đuổi theo bảo bối của gã.

"Ô ~~ Đáng ghét, đáng ghét..... Ba ba đáng ghét!" Khóc chạy về phòng mình, Vương Nguyênnằm sấp trên chiếc giường lớn khóc đến không thở nổi "Vương Nguyên không bao giờ..... thích ba ba nữa! Vương Nguyên ghét ba ba! Ô ~~~~~~~"

"Bảo bối, là ba ba không tốt, con mau mở cửa ra!" Nam nhân đứng bên ngoài ôn nhu nói.

"Không muốn! Con ghét ba ba! Vương Nguyên không muốn ba ba, ba ba đi đi!" Bé vừa khóc vừa hô.

Đáng ghét, bé ghét ba ba! Ba ba đã có Vương Nguyên còn đi tìm người khác hôn hôn, đáng ghét!

"Ai ~~~ Bảo bối đã không muốn ba ba, vậy ba ba phải đi tìm người khác thôi!" Nam nhân giả bộ cô đơn nói.

"Ô ~~~~ Vương Nguyên ghét ba ba, ba ba đi tìm người khác đi! Ô ~~~~~~" Giống như chú đà điểu con, bé tức giận mà hét to về phía ngoài cửa. Thế nhưng bé vừa nói xong, liền nghe thấy tiếng bước chân nam nhân rời đi, trong lòng bé lập tức khẩn trương xuống giường mở cửa khóc gọi về phía bên ngoài "Ba ba! Không được đi! Không được phép đi tìm người khác!" Bé cũng không muốn ba ba thật sự rời khỏi bé, ba ba là của một mình bé thôi!

"Bảo bối, đừng khóc, ba ba không đi, ba ba ở bên cạnh con!" Vừa sải bước tiến vào phòng, nam nhân đau lòng ôm Vương Nguyên vào trong ngực.

"Ô ~~~ Ba ba!" Vương Nguyên cũng túm chặt áo nam nhân không cho gã rời đi, nhưng đột nhiên bé lại dùng lực đánh nam nhân "Đáng ghét! Buông Vương Nguyên ra, con không bao giờ..... thích ba ba nữa!"

"Bảo bối đừng khóc, nói cho ba ba biết con làm sao vậy?" Nam nhân yêu thương hôn lên cái mũi nhỏ hồng hồng của Vương Nguyên.

"Ba ba đã có Vương Nguyên, nhưng vẫn hôn người khác, ba ba thật xấu!" Bé thút tha thút thít nói.

Hiểu rõ liền cười, nam nhân biết hóa ra tiểu bảo bối của gã ghen tị.

"Bảo bối, đều là ba ba sai. Ba ba sợ làm bị thương bảo bối nên mới tìm người khác!" Mấy ngày trước trong thư phòng bảo bối của gã thật sự là quá mê người, khiến gã quên đấy là lần đầu của bảo bối mà làm bé bị thương, mấy ngày nay gã một mực nhẫn nại, hôm nay thật sự không nhịn được nữa mới tìm nữ nhân tới, không ngờ lại khiến bảo bối thương tâm. "Vậy, tha thứ cho ba ba được không?"

"Ừm.... Được rồi, con tha thứ ba ba!" Vương Nguyên dùng sức hít vào nói. Bé tin tưởng ba ba thật sự là vì bé, bởi vì ba ba cho tới giờ chưa từng gạt bé.

"Vừa rồi bị ngã nha, bảo bổi. Có đau không?" Đem Vương Nguyên ôm lên giường, nam nhân vén ống quần của bé lên xem vết thương lúc bé chạy trốn gây nên. Chỗ mắt cá chân của Vương Nguyên hồng hồng, nam nhân đau lòng mà nhăn mày.

"Không đau!" Lắc lắc đầu, Vương Nguyên mang theo giọng mũi nhè nhẹ nói. Thế nhưng nam nhân vừa động vào, bé lại mẫn cảm mà rút chân về.

"Còn nói không đau?" Sủng nịnh trách mắng Vương Nguyên một câu, nam nhân cúi đầu khẽ liếm lên cái chỗ hơi sưng kia.

"Ưm....." Vương Nguyên tinh tế mà rên lên một tiếng. Đầu lưỡi ba ba liếm lên da mình thật thoải mái ah! Giống như ngày đó trong thư phòng..... Nghĩ đến cảnh tượng nóng bỏng hôm đó, Vương Nguyên vì thân thể khó nhịn mà chuyển động, tiếng rên rỉ cũng lớn hơn.

"Bảo bối?" Nam nhân ngẩng đầu, thấy vẻ mặt bảo bối của gã tựa hồ rất hưởng thụ, khuôn mặt cũng nhuộm màu hồng nhuận phơn phớt bất thường. Không khí thoáng cái trở nên mập mờ.

"Ừm.... Ba ba... Ôm bảo bối một cái, làm cùng bảo bối, được không?" Nhanh kéo tay áo ba ba, Vương Nguyên e lệ yêu cầu.

"Bảo bối...... Như vậy sẽ quá miễn cưỡng với con!" Gã không muốn làm bảo bối bị thương.

"Không sao đâu, bảo bối là tân nương của ba ba mà! Cho nên, bảo bối muốn ba ba thoải mái....." Bé càng nói khuôn mặt nhỏ nhắn càng cúi thấp, cơ hồ cúi chạm tới ngực.

Được bảo bối cho phép rồi, nam nhân cũng không nhẫn nại nữa, gã gợi cảm mỉm cười, sau đó mới tiến lại hôn môi Vương Nguyên.

"Ừm..... Ba ba....." Ôm cổ ba ba, Vương Nguyên hoàn toàn chìm đắm trong nụ hôn tuyệt hảo của nam nhân "Ba ba, bảo bối nóng quá ah!" Bé tựa sát ở ***g ngực của nam nhân không ngừng cọ cọ, làm giảm bớt cái khô nóng vừa thoải mái vừa khó chịu trên người.

"Vậy để ba ba giúp bảo bối cởi quần áo được không?" Nam nhân xấu xa cười.

"Dạ....." Vương Nguyên đỏ mắt đáp một câu.

Được cho phép, nam nhân lập tức động thủ cởi nút áo Vương Nguyên, theo từng lớp áo từ từ cởi xuống, nụ hôn của nam nhân cũng dần dần in lên làn da phần nộn, liếm láp lấy hai cánh hoa trắng nhạt kia, thẳng đến lúc chúng hưng phấn mà biến thành diễm hồng, sau đó gã lại đánh vòng trên bụng nhỏ tinh xảo của Vương Nguyên, ngẫu nhiên đùa dai mà liếm láp một chút, khiến bé vặn vẹo một hồi.

"Ừm.... Hừ.... Ba Ba....." Sự đụng chạm đùa vui này chưa đủ thỏa mãn, Vương Nguyên vô thức thúc giục nam nhân, bé thích tiết tấu như giống lần trước, khiến tim bé đập liên hồi a!

"Sao vậy? Bảo bối?" Nam nhân ngẩng đầu cười hỏi.

"Nhanh một chút đi!" Vương Nguyên ngọt ngào yêu cầu.

Hóa ra bảo bối của gã thích thô bạo, xem ra nhóc con này có tế bào ngược đãi đó! Như vậy hay lắm, sau này hai người có thể thỏa thích hưởng thụ tình ái kịch liệt rồi!

Nghĩ vậy, nam nhân cách quần xoa nắn phần thân đã bắt đầu ngẩng đầu của Vương Nguyên, khẽ liếm tựa như đùa vui.

[Thiên Nguyên ver] Tân Nương Của BabaNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ