CHƯƠNG VIII: Mọi thứ trong tầm kiểm soát

29 0 0
                                    

Rồi một cú điện thoại gọi đến khiến Thẩm Du Thần buộc phải đi ngay: “An Kỳ… Giờ tôi có việc gấp nên hôm khác, tôi sẽ lại đến thăm em.”
An Kỳ tỏ vẻ dửng dưng: “Nếu gấp thì anh nên đi ngay đi…”
“Được rồi vợ yêu của anh. Hẹn gặp em sau.” Tên họ Thẩm đáp lại lời cô bằng một giọng dịu dàng.
Nhưng dường như An Kỳ cũng dần quen với cái kiểu gọi “vợ yêu” của hắn nên cô cũng chẳng thèm chấp nhất…

“Sao nào? 1 tuần trôi qua quả là một thời gian dài phải không chủ tịch Lý?” giọng nói của tên họ Thẩm vang lên lạnh lùng đến đáng sợ làm phá vỡ không khí buổi họp mặt tại khách sạn Hawk.
Mọi người khách của chủ tịch Lý (ông Lý Hào) đều tỏ vẻ bất ngờ pha lẫn chút sợ hãi.
“Nếu cậu đã đến đây rồi thì cùng vào chung vui với chúng tôi.” Chủ tịch Lý cố tỏ ra bình tĩnh.
“Có vẻ như ông cũng chẳng lấy làm ngạc nhiên vì sự có mặt của tôi thì phải?” tên chủ tịch trẻ bắt đầu trở nên nghiêm túc, giọng vẫn sắc lạnh.
“Sao tôi lại phải ngạc nhiên chứ? Tuy công ty cậu và công ty tôi đối đầu với nhau nhưng chúng ta vẫn có thể trở thành bạn bè không phải sao?” Lão họ Lý nở một nụ cười gian trá.
“Vậy sao? Hôm nay, tôi đến đây chỉ để báo cho ông một tin không mấy hay ho. Thứ ông cần thì ông vẫn sẽ không bao giờ có được.” Thẩm Du Thần cười khẩy.
Đăm chiêu: “Thứ tôi cần? Không lẽ…” lão Lý Hào như đã hiểu ra vấn đề, lão ngập ngừng.
Tên chủ tịch trẻ nói thêm: “Trác hầu tòa chắc ông sẽ sớm nhận được. Vì thế đừng quá lo mà làm tổn hại đến sức khỏe” tên đó cười sảng khoái rồi quay lưng đi.
Không khí trong phòng căng thẳng vô cùng.
“Cái thằng oắt đó vẫn chưa chết?”, “Vậy bằng chứng trong đó là giả?”,... những tên giám đốc bắt đầu lo lắng, bàn tán xôn xao.
“Bốp” tiếng đập bàn mạnh bạo vang lên, “Không có gì phải rối cả. Lần này chúng ta phải giải quyết thằng oắt đó một cách triệt để.” lão chủ tịch Flex gằn giọng.
“Còn trác hầu tòa?” một người giám đốc rụt rè lên tiếng.
“Ta sẽ có cách giải quyết…” lão Lý giọng đanh thép, trấn an.

Thật ra, Thẩm Du Thần đã bao bọc hết cả, giải quyết và thực hiện kế hoạch để ép lão chủ tịch Lý Hào vào đường cùng. Và kế hoạch đó đã thành công. Một lần nữa lão họ Lý đã thua một tên “trẻ người non dạ”. Tên chủ tịch công ty Flex cùng những tên giám đốc khác có nhúng tay hợp tác với lão đều bị pháp luật giải quyết thỏa đáng. Sau vụ việc đó, công ty Flex như rắn mất đầu và dần dần Thẩm Du Thần đã thu tóm được nó một cách dễ dàng.
Từ giờ thì tên họ Thẩm đã có thể chuyên tâm đi chinh phục cô nàng ương ngạnh đó.
Hắn cố gắng chu tất công việc công ty để có thể sang nhà gặp An Kỳ, thậm chí còn đến công ty cô đưa đón cô đi đi về về. Khiến biết bao cặp mắt trong công ty cô cứ hướng theo, hết nhìn rồi đến xì xầm, rồi công khai bàn tán.
“Anh không ngại. Nhưng tôi thấy rất ngại. Tôi không thích dư luận” An Kỳ thở dài.
Bất chợt Du Thần nắm lấy tay cô: “Họ ganh với em thôi. Có gì phải ngại. Em cứ đạp lên dư luận mà sống không phải sẽ thoải mái hơn sao?”
Hình như khi hắn nắm tay cô, cô có chút xao xuyến. An Kỳ nhăn mặt rồi rút tay lại.

Và cứ như vậy, vào mỗi tối, tại bàn ăn quen thuộc của gia đình họ Trịnh, xuất hiện thêm một thành viên mới, mặc chiếc áo sơ mi trắng, thanh lịch cùng với chiếc cà vạt màu đen đã được nới lỏng, ngồi ăn một cách vui vẻ, ngon lành.

Tình nồng trao emNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ