* Tối đấy, ở nhà tôi
- Em à! Sắp tới hai đứa mình phải đi công tác anh không muốn để con gái ở nhà một mình. - Ba Giải( Ông Phương)
- Đúng vậy! Em cũng không an tâm để một mình Giải nhi ở nhà, dù gì thì nó cũng là con gái mà! - Mẹ Giải ( Bà Phương)
- Anh có ý này hay là cứ để nó ở nhà của Anh Vương đi.
- À phải nhà anh ấy cũng có một người con trai cỡ tuổi Con mà.
- Ừ vậy cứ quyết định vậy đi.
* Sáng hôm sau
- Giải nhi à! Ngaỳ mai ba mẹ đi công tác xa chắc cũng phải một năm mới về nên không an tâm để con ở nhà một mình, ba mẹ đã bàn rồi ngaỳ mai con sẽ theo mẹ qua nhà của một người bạn thân của ba, tạm thời con sẽ ở đó.
- Dạ, cứ theo ba mẹ ạ.
- Chết rồi trễ giờ học taekwondo rồi. Hầy
Ây da! tiếng va vào một người nào đó. Còn ai nữa chính là anh Vương của chúng ta.
- Tôi xin lỗi
- Nè cô xin lỗi là được à. Cô đã làm bể cái hộp thủy tinh của tôi rồi đây này.Cô đi mà không nhìn đường à.
- Tôi xin lỗi. Chỉ là tôi gấp quá. Được rồi tạm tha cho cô đó.
- Bộ đồ này...cô cũng học taekwondo à.
- Uk . ( vừa nói xong đã chạy vụt đi)
- Tiếng vỗ tay tập hợp của huấn luyện viên
- Nào các em hôm nay lớp của chúng ta sẽ có thêm một bạn mới.
- Bạn này đã từng đoạt giải vô địch thành phố. Đó là bạn Vương Thiên Yết. Nào chúng ta cùng chào mừng bạn ấy.
- Sao lại là anh/cô ? - cả hai cùng đồng thanh
- Hai em cũng quen nhau à?
- À. Dạ ko - cả hai lại đồng thanh
- Phải rồi sau này hai em sẽ là một cặp tập với nhau.
- Tại sao ạ?
- Vì hiện nay trong lớp chỉ có Cự Giải là có đủ thể lực và đủ mạnh để tập chung với em thôi.
- Giải, thứ hai em sẽ chuyển qua trường Spostra học.
- Tại sao vậy ạ
- Vì qua trận đấu của thành phố lần trước học thấy em là một người tài năng nên mới mời em về.
- Dạ. Em biết rồi.
Hai đứa nhìn nhau với ánh mắt hình viên đạn.
BẠN ĐANG ĐỌC
[ Yết Giải ] Yêu em mất rồi!
Random- Tôi một người con gái ngây thơ, ngộ nghĩnh, nhưng cũng không mấy ai "gài" được tôi đau nhá. Tuy nhiên lại có một người làm cho tôi rung động, đó là anh ấy một người con trai lạnh lùng, thiếu gia giàu có, có hàng loạt con gái sắp hàng chờ m...