Chương 2

226 18 0
                                    


Đổng Văn Hãn - Đổng đại thiếu gia của Đổng gia ra Nghi Xuân viện, liền vội vội vàng nhảy lên xe ngựa nhà mình, thét to giục xa phu mau đánh xe, sớm một chút đi về nhà.

Tùy tùng Tôn Nhị cùng người đánh xe ngồi ở bên ngoài , chờ xe chạy, hắn mới vén rèm lên lộ ra cái đầu, quay vô bên trong nói với Đổng Văn Hãn: "Đại thiếu gia, ngài mau đổi quần áo mau lên, đợi chúng ta trở lại, đại khái không có thời gian gì . Với lại còn có mấy cái hộp gấm trên ghế ngài mau nhìn, là mấy thứ đồ trang sức tiểu nhân mua, ngài chọn một cái để lúc về đưa cho đại Thiếu nãi nãi."

Đổng Văn Hãn vẫy vẫy tay, "Đã biết!"

Màn buông, Đổng Văn Hãn trước tiên cầm lấy y phục sớm đã chuẩn bị tốt, đem quần sao ướt sũng cởi ra. Vừa thay quần áo vừa buồn bực nghĩ, y phục hắn như thế nào lại bị ướt? Hắn lại là vì sao mà nằm trên mặt đất?

Suy nghĩ một chút cũng không nhớ được, hắn liền lắc đầu, không thèm nghĩ nữa .

Đổi xong y phục, tùy tiện lấy một hộp gấm mở ra nhìn, thấy là một cây trâm ngọc. Đổng Văn Hãn cũng không nhìn tiếp cái khác, trực tiếp thì chọn cái này, dù sao cọp mẹ kia, đeo cái gì nhìn cũng đẹp!

Hắn cũng không hà tất gì mà khổ cực ép bản thân đau khổ đi chọn làm gì.

Mà lúc này ở hậu viện Đổng gia, trong viện của đại Thiếu nãi nãi, bọn hạ nhân đã bận bịu làm việc.

Chu Kiều - Đại Thiếu nãi nãi của Đổng gia.

Trước mặt của Xuân Yến - nhất đẳng đại nha hoàn là tiểu nha hoàn đang bưng đồ dùng rửa mặt, liền đứng trước cửa phòng ngủ nhẹ nhàng gõ, cách cánh cửa ôn nhu nói với Chu Kiều bên trong: "Đại Thiếu nãi nãi, ngài dậy chưa?"

Vừa dứt lời, bên trong liền truyền đến một giọng nói nữ tính trầm thấp, "Vào đi."

Xuân Yến nghe xong, giơ tay mở cửa, quay đầu lại vẫy tay, nhường một đường để tiểu nha hoàn vào phòng. Hiện tại là cuối mùa thu, sớm muộn gì trời cũng rất lạnh, tiểu nha hoàn ăn mặc không nhiều lắm, mặc dù đứng ở cửa không bao lâu, nhưng vừa vào gian nhà ấm áp dễ chịu, cũng không tự chủ được run lên thân thể.

Xuân Yến không hài lòng trừng hai tiểu nha hoàn trước mặt, sau đó mới đi thẳng vào trong phòng vén màn, màn giường gỗ trong phòng chậm rãi bị một đôi tay tuyết trắng mảnh khảnh xốc lên, lộ ra một khuôn mặt xinh đẹp không gì sánh được.

"Đại Thiếu nãi nãi." Xuân Yến kêu một tiếng, tiến lên đem giày thêu đặt tới mép giường, vươn tay đỡ, chu cái miệng nhỏ nhắn xinh xắn thanh lên nói: " Buổi tối hôm qua đại thiếu gia lại không trở về, ta cho người đi hỏi thăm tin tức, nói là đại thiếu gia hôm qua buổi tối vẫn như cũ đi Nghi Xuân viện, gọi người cũng đều là Tần cô nương."

Mí mắt Chu Kiều chưa từng động một cái, nhàn nhạt nói "Ân", liền che miệng mà ngáp.

"Đại Thiếu nãi nãi!" Xuân Yến có chút sốt ruột , "Đại thiếu gia lúc này sợ là thật tâm coi trọng Tần cô nương kia , ngài nếu còn không quản, chỉ sợ việc này sự tình muốn phải ồn ào lớn nha!"

BHTT [Edit][ Hệ thống ] Kế Hoạch Tiến Công Chiếm Đóng Di Nương Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ