"Cậu nghĩ như thế nào? Chúng ta quen biết nhiều năm như vậy tôi còn không rõ cách làm của cậu sao?" Ý của anh đã rất rõ ràng.
"Vậy anh muốn xử lý cô ấy như thế nào?" Chị Thu không biết Dạ Thiên nhưng Dạ Thiên lại biết rất rõ chị Thu. Chị Thu không hề biết bên cạnh Cung Hình Dực còn có một người khác như Dạ Thiên tồn tại.
"Cô ấy cũng đã làm việc cho tôi nhiều năm như vậy, trước mắt chưa cần xử lú chuyện này." Chị Thu có lẽ chỉ là có lòng riêng mới như vậy, anh tin tưởng cô ấy sẽ không làm ra chuyện khiến anh thất vọng.
"Tôi khuyên anh nên cẩn thận một chút. Tôi đi đây." Dạ Thiên xoay người một lần nữa rời đi, hình như lại bước vào nơ vừa đi ra. Anh vẫn luôn ở trong công ty, chỉ có điều người trong công ty không có ai biết bên cạnh Cung Hình Dực còn có một trợ lý như vậy.
Anh ta rốt cuộc có thân phận như thế nào?
Anh cũng nên đi tìm Tống Tâm Dao rồi, nên nói rõ ràng với cô chuyện hôm đó là hiểu lầm. Anh nên tin tưởng Tống Tâm Dao, cô cũng không phải là người phụ nữ có dã tâm, càng không thể làm ra chuyện như vậy.
Anh cũng nên sớm nghĩ đến Cao Cầm Nhã sẽ không dễ dàng bỏ qua chuyện kia, chắc chắn cô ta sẽ còn gây ra thêm vài chuyện gì đó nữa.
Xem ra tiếp theo anh phải đề phòng Cao Cầm Nhã hơn chút nữa!
*
Đêm đã khuya, ở nhà họ Tống.
Mấy người trong nhà, tất cả đều ngồi trong phòng khách, trên bàn trà đặt mấy tờ báo. Kỳ Kỳ đang rúc vào trong ngực Tống Tâm Dao nhìn tờ báo trong tay.
Những người này đều là viết linh tinh, mẹ làm sao có thể là người phụ nữ như vậy?
"Dao Dao, con rốt cuộc là thích Hình Dực hay là Vũ Minh?" Tống Hàm Quân trầm mặc đã lâu rốt cuộc cũng không cũng không nhịn được nữa, lên tiếng hỏi.
Thật ra thì hai người đàn ông này đều ưu tú, đủ để cho Dao Dao hạnh phúc, chỉ là Dao Dao rốt cuộc là thích ai?
"Cha, cha tin tưởng những gì báo chí viết sao? Con là người phụ nữ một chân đạp hai thuyền như vậy sao? Nếu con đã đồng ý cùng Cung Hình Dực kết hôn, làm sao con có thể ở cùng một chỗ với người đàn ông khác đây? Con gặp Vũ Minh là bởi vì con theo Y Y đi phỏng vấn,
cho nên mới cùng nhau ăn cơm, chuyện chỉ có như vậy." Cô hoàn toàn không nghĩ tới ký giả đã biết cô là vợ chưa cưới của Cunh Hình Dực, chắc chắn đã có người tiết lộ chuyện này với giới truyền thông.
Hiện tại ký giả đã vây kín bên ngoài Tống gia, chờ Tống Tâm Dao xuất hiện để hỏi chuyện giữa cô với Cung Hình Dực và Lôi Vũ Minh.
"Cha tin tưởng con, nhưng mà hiện tại chúng ta phải làm như thế nào? Bên ngoài nhiều ký giả như vậy, chúng ta cũng không thể ra ngoài." Hiện tại , sợ nhất chính là bọn họ nhìn thấy Kỳ Kỳ, như vậy lại có thêm một đóng chuyện xảy ra.
Bất cứ chuyện gì, chỉ cần đến tai ký giả cũng sẽ từ chuyện bé xé ra to. Bất cứ chuyện gì bọn họ nói cũng rất khó nghe.
" Mẹ, có muốn Kỳ Kỳ ra đuổi bọn họ đi không?" Kỳ Kỳ có phương pháp, nó có thể đuổi ký giả đi mà không khiến mẹ phải phiền não.
"Kỳ Kỳ ngoan, hiện tại con không thể ra ngoài, bây giờ vẫn không thể để cho ký giả biết sự tồn tại của con." Bọn họ còn chưa kết hôn, chuyện này không thể để cho ký giả biết, sau khi kết hôn, bọn họ biết cũng là chuyện đương nhiên.
"Ồ!" Kỳ Kỳ đáp một tiếng lạ trở về ghế salon ngồi, nếu mẹ đã nói như vậy nó cũng chỉ có thể nghe theo, lời mẹ nói cũng không sai.
"Hiện tại chúng ta phải làm thế nào? Cha muốn đi làm cũng không được." Khi mua biệt thự này ông nên suy nghĩ một chút đến việc nên xây một cái cửa sau. Nếu có cửa sau, ông còn có thể từ đó trốn ra.
Nhưng mà như bây giờ muốn rời nhà cũng rất khó. Những ký giả này chắc chắn cũng sẽ bao vây cả cửa sau, nếu như ông từ cửa sau trốn ra cũng sẽ bị bọn họ bao vây.
Chỉ là ai đã đem chuyện Dao Dao là vị hôn thê của Cung Hình Dực nói ra ngoài? Nếu như không có người nói ra thì chỉ có thể đợi đến lúc bọn họ đính hôn mới biết được chuyện này.
Nhưng mà bây giờ ký giả đã biết, nhất định là đã có người muốn mượn cơ hội lần này tổn thương Dao Dao. Cho nên nó ăn một bữa cơm cùng Lôi Vũ Minh cũng bị lên báo.
Vậy những ký giả này chắc chắn vẫn luôn đi theo họ chỉ là họ vẫn luôn không phát hiện ra.
"Hình Dực đến rồi!" Triệu Tâm Nguyệt luôn đứng bên cửa sổ chú ý tình hình bên ngoài nhìn thấy Cung Hình Dực dẫn theo vệ sĩ đi đến.
"Nó tới, chuyện dễ giải quyết hơn rồi." Tống Hàm Quân có thể xử lý tốt chuyện này mà không cần ông phải ra tay.
Cung Hình Dực nhận được điện thoại liền dẫn theo vệ sĩ chạy tới Tống gia. Anh vốn muốn tìm Tống Tâm Dao nói chuyện hiểu lầm ngày hôm đó không ngờ anh chưa kịp đến tìm cô thì đã có diện thoại gọi tới nói rằng ký giả đang vây kín nhà họ Tống, người trong nhà không thể bước ra khỏi nhà một bước
"Cung tiên sinh, xin hỏi anh và Tống tâm Dao tiểu thư, có phải là vợ chồng chưa cưới hay không? Nếu như thật sự là vậy, tại sao vị hôn thê của anh lại cùng tổng giám đốc của Lôi thị Lôi Vũ minh ở chung một chỗ? Mà giữa bọn họ rốt cuộc là quan hệ gì? Tại sao thân thiết như vậy?" Một ký giả thấy Cung Hình Dực đến, ngay lập tức tiến lên hỏi.
"Vị hôn thê của tôi và tổng giám đốc của Lôi thị, chỉ là quan hệ bạn bè thân thiết, không giống những gì mọi ngươi nghĩ." Cung Hình Dực thật ra cũng không thể xác định, giữa bọn họ có phải thật sự chỉ là bạn bè hay không.
"Nếu như chỉ là bạn bè, như vậy bọn họ nói chuyện, có phải quá mức thân mật hay không?" Qua báo chí, tất cả động tác và ngôn ngữ đều quá thân mật, căn bản cũng không giống quan hệ bạn bè bình thường. Càng giống với quan hệ bạn trai bạn gái hơn mới có thể ăn ý như vậy.
"Nếu là bạn bè thân, chỉ đùa một chút, cũng không quá đáng đi! Nếu như chỉ là một trò đùa, cũng có thể khiến ọi người có hứng thú, như vậy về sau có phải tôi nên tạo thêm nhiều trò đùa hơn hay không, để ọi người đều xuất hiện ở đây?" Cung Hình Dực cười lạnh.
Những ký giả này, có phải nhàn rỗi không chuyện gì để làm hay không, cho nên mới chạy tới đây theo dõi cô? Tra hỏi chuyện giữa hai người bọn họ sao?
Chuyện giữa hai người bọn họ, không muốn để cho ký giả biết sớm như vậy, nhưng mà bây giờ người ngoài đã biết rồi.
Chuyện với Cao Cầm Nhã đã giải quyết xong, nhưng mà bọn họ còn chưa đính hôn, vẫn không thể để ký giả biết quan hệ giữa bọn họ.
Chuyện này, nhất định không đơn giản như vậy, nhất định có người đem chuyện Tống Tâm Dao tiết lộ cho ký giả, chuyện này anh muốn cho Dạ Thiên tra một chút, xem xét cẩn thận rốt cuộc là ai muốn phá hỏng chuyện giữa anh và Tống Tâm Dao."Cung tiên sinh, vị hôn thê của anh và người đàn ông khác thân thiết như vậy, chẳng lẽ anh không ghen sao?"
Chương 37: giải trừ hiểu lầm
"Ghen? Ha ha ha. . . . . . Vậy không phải có chút buồn cười sao? Cung Hình Dực tôi là người nhỏ nhen như vậy sao? Tôi hiểu rất rõ quan hệ giữa bọn họ, bọn họ cùng nhau ăn cơm, cùng lắm cũng chỉ là bạn bè tốt, anh em gặp mặt mà thôi, nếu như chỉ có vậy đã ghen, có phải có vẻ Cung Hình Dực tôi quá hẹp hòi hay không?" Anh có chút tức giận, tức giận hai người bọn họ gặp mặt nhau, tức giận Lôi Vũ Minh nói những lời đó với cô.
Nhưng mà, anh sẽ không để cho Lôi Vũ Minh có bất kỳ cơ hội nào, Tống Tâm Dao đời này cũng không thể ở chung một chỗ với Lôi Vũ Minh, Tống Tâm Dao là mẹ của con anh. Vậy nên, cho dù anh không thương Tống Tâm Dao, anh cũng sẽ không thể để cho giữa hai người bọn họ có bất kỳ quan hệ gì.
"Tôi hi vọng, mọi người sẽ trở lại quấy rầy người nhà cùng vị hôn thê của tôi, tôi không hy vọng có người quấy rầy đến bọn họ. Nếu như mọi người vây kín bên ngoài nhà vị hôn thê của tôi một lần nữa. Cung Hình Dực tôi không thể bảo đảm, sẽ làm ra chuyện gì, nếu như đơn vị của mọi người muốn nhận được văn bản cảnh cáo Cung thị gửi tới cho tòa án, ngày mai tôi có thể cho người đi gửi." Giọng điệu của anh không hề giống tức giận, nhưng có mười phần uy hiếp đến bọn họ, để cho bọn họ không dám đến bên ngoài Tống gia, tới quấy rầy cuộc sống của bọn họ nữa.
"Nhưng mà, chúng tôi vẫn muốn hỏi một câu, mặc dù anh cùng cô ấy là vợ chồng chưa cưới, nhưng hai người tại sao vẫn chưa đính hôn? Mà anh và Cao Cầm Nhã tiểu thư giải trừ hôn ước, có phải cũng có quan hệ với Tống tâm Dao tiểu thư hay không?" Mọi người đối với chuyện đó vẫn luôn không hiểu, trước kia có thể nhận ra Cao Cầm Nhã thật sự rất thích Cung Hình Dực, nhưng mà người thay lòng trước , cũng là Cao Cầm Nhã, điểm này bọn họ cho tới nay vẫn không thể hiểu được.
" Tại sao chúng tôi lại giải trừ hôn ước, ở buổi họp báo ngày hôm đó chúng tôi đã nói rất rõ ràng, không cần phải đem chuyện này ra nói tiếp nữa! Nếu như mọi người không rời đi, tôi sẽ báo cảnh sát, kiện mọi người quấy rầy cuộc sống của người khác." Cung Hình Dực đã sớm tức giận, nếu như không phải vì nơi này là Tống gia, anh đã sớm cho người đem tất cả ký giả ở đây đều đuổi đi, mà sẽ không ở đây nói nhiều như vậy.
Nói chuyện cùng những ký giả này thật sự là lãng phí nước bọt.
Nhìn ký giả một cái, anh liền xoay người đi vào bên trong, ký giả còn muốn vây quanh, nhưng đã bị những người vệ sĩ kia chặn ở bên ngoài, Cung Hình Dực đi vào Tống gia, một lát sau, những ký giả kia cũng rời khỏi Tống gia, dù sao vì chuyện này mà đụng đến tòa án cũng không phải chuyện tốt. Hơn nữa, bọn họ cũng sẽ không có phần thắng, Cung Hình Dực là người như thế nào, bọn họ hiểu rất rõ, nếu như anh đã muốn làm việc gì đó, nhất định sẽ nắm chắc, anh sẽ không làm chuyện không nắm chắc phần thắng.
"Hình Dực. . . . . ." Thấy anh đi vào, Tống Tâm Dao kêu một tiếng, lại nghĩ tới chuyện ngày đó.
Lại dừng lại, mặt cũng không có loại hưng phấn như lúc mới vừa nhìn thấy anh. Cô nên hiểu biết rõ ràng anh không tin cô, nếu như anh tin lời của cô .., có thể đã sớm đến tìm cô, mà không phải đợi đến lúc cô gọi điện thoại nói cho anh biết, ký giả vây kín nhà cô mới xuất hiện.
"Dao Dao, chúng ta nói chuyện một chút đi!" Cung Hình Dực đứng ở cửa, có lẽ là bởi vì hiểu lầm ngày hôm đó, mới khiến cho Tống Tâm Dao có cảm giác phòng bị đối với anh.
Chuyện giữa hai người bọn họ, không phải là như vậy.
"Được!" Cô nghĩ, giữa bọn họ quả thực nên nói chuyện một chút, nếu như không nói chuyện với nhau, có lẽ vấn đề giữa hai người bọn vĩnh viễn đều sẽ không thể giải quyết được.
*
Cung Hình Dực đứng ở bên cửa sổ đã lâu, cũng chẳng nói thêm một câu.
"Làm sao không nói câu nào vậy?" Tống Tâm Dao phá vỡ sự yên tĩnh này trước, nếu như cô không phá vỡ không khí, không biết hai người bọn họ còn phải đứng ở chỗ này giằng co bao lâu.
"Dao Dao, hôm ấy. . . . . ." Kể từ khi biết chuyện kia là anh đã hiểu lầm cô, anh cũng rất hối hận, tại sao anh không thể tin tưởng cô?
Khi anh xem hết những tài liệu kia, anh thật cẩn thận suy nghĩ lại, nếu như chuyện thật sự là kế hoạch của cô, cô cũng không thể nào biết, anh sẽ kéo cô vào xe.
Hơn nữa, cô càng không thể biết, anh sẽ rời khỏi quán bar, nếu như cô cứ ở trong quán bar chờ anh thì sao?
Như vậy, cô sẽ không thể đợi được anh, nhưng mà cô lại lựa chọn rời đi. Nếu như cô rời đi, còn anh lại ở lại quán bar thì sao?
Thật ra thì chuyện này, cho tới bây giờ cũng rất đơn giản, chỉ là anh đã nghĩ quá mức phức tạp.
"Hôm đó nào?"
"Chính là hôm đó, hôm chúng ta đến quán bar hôm ấy, chuyện kia anh đã điều tra!" Tống Tâm Dao nhìn anh, không hiểu lắm, kết quả anh tra được là như thế nào, giống như Cao Cầm Nhã nói hay là đã tra ra sự thật?
"Vậy anh cho là, là em làm sao?" Thật ra thì cô thật sự rất sợ, sợ anh tra được không phải sự thật, mà là những lời Cao Cầm Nhã nói.
"Thật xin lỗi! Là anh hiểu lầm em!" Cung Hình Dực biết lần này anh thật sự sai lầm rồi, như vậy nói xin lỗi Tống Tâm Dao, cũng không sai.
"Ngu ngốc, em cho là anh sẽ tin tưởng Cao Cầm Nhã cùng người đàn ông kia." Nghe anh nói xin lỗi, cô thật rất vui, cô hiểu, Cung Hình Dực cũng không phải là người dễ dàng nói câu xin lỗi, anh nói xin lỗi cô đã chứng minh anh thật sự biết anh hiểu lầm cô.
Cung Hình Dực nhìn Tống Tâm Dao nhào vào trong lòng mình, mỉm cười đưa tay ôm cô vào trong ngực mình, lần đầu tiên, anh cảm thấy mình trong lòng tràn đầy hạnh phúc, mà cảm giác này chính là Tống Tâm Dao đem lại cho anh.
"Anh có biết, mấy ngày nay em vẫn luôn lo lắng hay không, lo lắng anh sẽ luôn hiểu lầm em, hiểu lầm chuyện kia là do em làm." Mặt của Tống Tâm Dao dính vào ngực anh, nghe tim đập của anh.
Lần đầu tiên, cô có cảm giác tim đập rộn lên, theo quan niệm của cô, người đàn ông có thể làm cho tim cô đập nhanh hơn , nhất định là người cô yêu, chỉ là Cung Hình Dực có phải là người cô yêu hay không?
Hay là, cô có cảm giác thích anh mất rồi?
"Anh là người không hiểu lẽ phải như vậy sao? Thật ra thì ngày đó ở quán bar, anh đã là nửa tin nửa ngờ, lúc ấy, anh cũng vì tức giận mà không nghĩ nhiều như vậy. Liền để cho chị Thu đi thăm dò chuyện này, nhưng mà chị Thu cho anh đáp án chính là em làm. Anh chỉ là muốn thử chị Thu một chút mà thôi, hiện tại, anh đã kiểm tra xong, bây giờ anh còn đang suy nghĩ, nên xử lý chuyện của chị Thu như thế nào." Là nhân từ với cô ấy sao?
Cô ấy đi theo anh nhiều năm như vậy, không có công lao cũng có khổ lao, nếu như cứ đuổi cô ấy ra ngoài, có phải quá không nhân đạo hay không, dù nói thế nào, chị Thu cũng vì anh bán mạng nhiều năm như vậy.
"Chị Thu? Là ai ?" Cô cũng không biết chị Thu ai.
"Cô ấy là người quản lý của bar Tử Mị, thủ hạ của anh!"
"Tại sao cô ấy lại muốn lấy tài liệu giả đưa cho anh, chẳng lẽ cô ấy thích anh sao?" Cô thật tò mò, nếu như chị Thu chỉ là thủ hạ của Cung Hình Dực, như vậy cô ấy cũng không cần phải đưa tài liệu giả cho anh nha.
"Anh bây giờ vẫn không biết! Dao Dao, không cần nói, để cho anh ôm em một lát." Cung Hình Dực phát hiện, vài ngày không nhìn thấy cô, anh cũng rất nhớ cô.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Re-up, Hoàn] Tổng Giám Đốc, Chớ Cướp Mẹ Tôi
Teen FictionTên truyện: Tổng Giám Đốc, Chớ Cướp Mẹ Tôi Số chương: 83 Trạng thái: Full Tác giả: Kiều Mạt Nhi Truyện sủng, lòi ra đứa trẻ con thấy iêu iêu =))) nên đọc vẫn hơn, đừng quên rating nhaaaaaa :3