Mình chia tay anh nhé !

188 19 1
                                    

- Mình chia tay thôi anh - DongHyuck lên tiếng. Không lên giọng xuống giọng, không rào trước đón sau, giống như cậu định nói: "Mình về thôi anh" nhưng lại dùng sai từ.

Mark cười. Uể oải đứng dậy.

- Ừ, cũng tối rồi. Để anh đưa em về.

- Không - cậu lắc đầu, mắt vẫn nhìn xa xăm ra biển - ý em muốn nói chia tay nghĩa là hết rồi. Mọi chuyện giữa anh và em nên chấm dứt ở đây.
Anh hơi sững lại, vẻ khó hiểu nhưng ngay lập tức đã bật cười, anh nghĩ chắc cậu đang hờn dỗi chuyện gì.

- Em đang giận à? - Mark kè sát vào tai cậu và cố tình nói thật nhỏ giọng. DongHyuck thoáng rùn mình. Anh có một chất giọng rất đặc biệt, nhất là mỗi khi thì thầm, nghe quyến rũ lạ. Cậu quay lại nhìn anh, cố mỉm cười thật bình thường, mắt mở to không chớp, cậu cần giữ cho tâm hồn mình tĩnh lặng. Cậu không muốn anh đọc được điều gì trong đôi mắt cậu.

- Anh biết, em chưa bao giờ giận anh. Trước đã như thế, bây giờ vẫn vậy. Chỉ là, em cảm thấy mệt mỏi lắm. Em không muốn tiếp tục nữa. Thế thôi.

Nụ cười trên môi Mark tắt hẳn. Anh mím môi, thoáng chút bối rối.

- Cô ấy... ừm... nói gì với em à?

- Không gì cả.

- Thế sao em... muốn chia tay?

DongHyuck thở dài, nhìn thật sâu vào mắt anh. Anh không hiểu ý cậu hay giả vờ không hiểu. Trò chơi này đã kéo dài rất lâu rồi. Cậu thì muốn có kết quả nhưng anh lại không chịu kết thúc. Anh thoả mãn đứng giữa tình yêu của hai người . Anh không mất gì, ngược lại, anh được rất nhiều. Lần đầu tiên, cậu thấy thắc mắc: "Có phải là ích kỷ không khi anh hành động như vậy?".

- Hay là em... không còn yêu anh nữa? - anh hỏi khi thấy cậu im lặng.

Cậu thấy xót xa. Yêu? Chính cậu cũng không biết mình có yêu anh không. Cậu đã đi bên anh suốt năm năm qua, không hy vọng điều gì. Cậu hạnh phúc với những gì mình có. Cậu đơn giản chấp nhận vị trí của mình mà không một lần suy xét nó có đúng là dành cho cậu không.

- Em... thật... không còn yêu anh sao? - giọng Mark có vẻ run run. Đôi mắt đã ươn ướt.

DongHyuck luôn bất ngờ trước những phút yếu đuối của anh, mặc dù biết nó sẽ tới. Có lẽ, cậu vẫn chưa chấp nhận được những điều hoàn toàn trái ngược cùng tồn tại trong con người anh. Một vẻ ngoài vững vàng rắn rỏi đi chung với một tâm hồn nhạy cảm mong manh. Nghĩ buồn cười. Chính anh cũng không biết tại sao mình lại như thế, vậy mà cậu lại hiểu. Cuộc sống bôn ba tự lập từ nhỏ đã tôi luyện anh thành một người đầy bản lĩnh nhưng tình cảm đổ vỡ trong gia đình đã khiến anh yếu đuối đến không ngờ. Cậu yêu anh có lẽ một phần là vì vậy. Bởi cái chất cứng cỏi trong anh cho cậu cảm giác an toàn và được chở che; còn cái yếu đuối kia thoả mãn sự tự ái và kiêu hãnh rằng cậu không là người bình thường như bao người khác.

- Em yêu anh. Anh luôn biết điều đó - DongHyuck nói thật nhẹ nhàng và từ tốn. Điều đó đúng. Đúng như đơn giản một với một là hai vậy.

- Thế sao em lại nói chia tay?

- Yêu thì không được quyền nói tiếng chia tay sao?

Bạn đã đọc hết các phần đã được đăng tải.

⏰ Cập nhật Lần cuối: Jul 18, 2017 ⏰

Thêm truyện này vào Thư viện của bạn để nhận thông báo chương mới!

[NCT][MarkHyuck][Shortfic] Mình chia tay anh nhéNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ