[Edit] Tiêu Dao - ACOME (25+) - Nữ nhi của ta 5 - End

62.4K 451 27
                                    

Nữ nhi của ta 5

Edit: Thiên Mạc

Đang khi quan hệ giữa ta và Dao Nhi đi vào ngõ cụt, bốn tùy tùng đi theo Dao Nhi tới báo với ta Dao Nhi muốn ra khỏi cốc.

Đầu óc như nổ vang, ta đứng im tại chỗ, không thể nào suy tư như bình thường nổi nữa.

Nó muốn đi, nó muốn rời khỏi Xuất Vân cốc nơi nó trưởng thành, nó muốn rời khỏi... ta.

Chẳng lẽ nó đã phát hiện ra cái gì cho nên mới quyết định ra đi? Nó muốn tránh né ta? Nó muốn thoát khỏi bàn tay của ta?

Cúi đầu nhìn bàn tay đang run rẩy của mình, lần đầu tiên trong đời ta biết thế nào là bối rối. Dao nhi đi, ta phải làm sao bây giờ? Nó là tất cả của ta, mất nó ta biết phải sống thế nào?

Đột nhiên, ta rất muốn vĩnh viễn giam cầm Dao Nhi ở bên mình, cho dù là dùng vũ lực bẻ gãy chân nó, hay là dùng dược vật để hủ hoại thần trí của nó, chỉ cần nó thuộc về ta, chỉ cần nó mãi thuộc về ta... Trái tim đau đớn vô vùng. Ta vẫn luôn coi Dao Nhi như viên minh châu trân quý nhất trong lòng, cho dù là chính bản thân ta cũng không được phép tổn thương nó, làm sao ta có thể để dục vọng hèn hạ của mình vấy bẩn nó cho được.

Nếu ta là quái vật không có lương tâm thì thật tốt, nếu ta có thể vứt bỏ mọi băn khoăn thì đã chẳng phải đau đớn thế này. Nếu có thể nuốt Dao Nhi vào trong bụng, ta cũng cảm thấy thỏa mãn, bởi vì ít nhất nó sẽ thuộc về ta, tuyệt sẽ không rời đi.

Nhưng hôm nay... ngoại trừ đồng ý, ta còn con đường nào khác đâu?

Say rượu suốt ba ngày ta mới lảo đảo đứng dậy, tắm rửa thay quần áo. Ta cười khổ, Dao Nhi vĩnh viễn sẽ không biết mỗi lần trước khi đi gặp nó, ta sẽ chú trọng đến dáng vẻ và quần áo của mình như thế nào.

Ta quý trọng nó như vậy, tại sao lại nguyện ý làm trái với lòng mình, để nó bay cao bay xa khỏi tầm với?

Ta khờ sao?

Đau đớn trong lòng đã trở thành quen thuộc nhưng đến khi bước chân tới chỗ ở của Dao Nhi, đi tới lương đình mà Dao Nhi đã ở đó tới mấy ngày, trái tim lại trở nên đau nhức đến không chịu được.

Nó cứ ngồi ở đấy, uể oải co cụm một chỗ. Cho dù là lúc nào ta nhìn thấy nó, nó đều vẫn đẹp như vậy, đẹp đến nỗi ta không thể nào hô hấp, đẹp đến nỗi ta không rời mắt nổi.

"Phụ thân, con muốn xuất cốc." Thanh âm của nó thanh thúy, nhẹ nhàng mà lại ưu nhã.

Ta im lặng.

"Phụ thân, con muốn xuất cốc." Nó chậm rãi lặp lại lần nữa, giọng điệu đã rõ ràng hơn.

[Edit] Tiêu Dao - ACOME (25+) - Full + Bản gộpNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ