Chương 7: Má ơi! Hisoka, nhập viện thôi nào.

6K 468 40
                                    

"Trời đất ơi! Đau đau đau ngươi không nhẹ tay chút được à." Gon nằm trên giường lộ ra cái lưng được dán salonpas khắp mọi nơi.

"Con kia vậy là nhẹ tay lắm rồi đấy. Ngươi cần luyện thêm đồ bền bỉ của thân thể đi. Yếu như sên." Bạch Vô Thường lột miếng salonpas đắp lên lưng Gon.

Bạch Vô Thường túm cổ áo Gon gầm gừ "Ta nói nè thân thể của ngươi mới 9 tuổi thôi nhé. Sao ngươi không biết lấy cái khó học cái khôn. Xích Địa Ngục chỉ dùng được một cái ngươi gọi thêm cái thứ hai ra định tự vẫn hả? Ngay cả ta cũng không dám xài cái thứ hai vậy mà ngươi gan lắm. Muốn cho thân thể bại liệt hay sao? Hử."

"Tại có con ác linh chứ bộ." Gon gở từng ngón tay của Bạch Vô Thường ra. Xoa cái lưng đau như gãy xương của mình "Ê! Dán đằng trước hộ coi."

"Thiệt tình lỡ như ngươi gặp mấy thằng mạnh lúc đó thì sao? Chết đấy có hiểu không, mốt nên cẩn thận hơn đi." Từ trong hộp y tế lấy ra cái salonpas thứ mười.

"Biết rồi! Nhớ kêu Diêm Vương phát tiền lương. Ui da nhẹ tay chút." Gon điếng người, đau quá xương sắp rụng hết rồi.

Tại mình hết biết vậy không dùng hai cái dây xích đâu. Cả người đều đau thấy mụ nội. Giống ông già tám mươi mấy tuổi gần sắp lìa đời vậy.

"Xong rồi đó ta đi đây." Ôm hộp y tế trở về với người yêu Hắc Vô Thường của mình.

Gon nằm liệt trên giường không thể động đậy. Trở về đảo Cá Voi cũng không được. Hôm qua làm việc xong định trở về nhà ai ngờ đâu ngất giữa đường vì sử dụng sức mạnh quá độ. Hên là có mấy con ma tốt bụng đem về quán trọ. Chứ không là ngủ ngoài đường luôn rồi.

Gon chán nản lăn qua lăn lại đến khi cơn đau ập đến "Úi đau."

Bực mình quá, tự nhiên giờ phải nằm một cục ở đây là sao? Sắp mốc meo rồi. Ước gì có biến cố xảy ra, một chút thôi cũng được.

"GON ta quên mất. Ể! Gì thế?" Bạch Vô Thường quên đưa nhiệm vụ mới cho Gon liền quay trở lại. Thì đã thấy bốn cẳng một cái đầu treo trên góc tường. Mặt đổ mồ hôi đến tái xanh.

"Đừng có hù tôi kiểu đó, tim tui mỏng manh lắm có biết không? Mà chuyện gì thế? Công việc mới à?" Gon leo xuống bước đến chỗ Tiểu Bạch.

"Ừ! Trưa hôm nay thu 15 linh hồn bị giết tại Đấu Trường Trên Không. Hình như tên giết người là ể không có ghi tên kì vậy???" Bạch Vô Thường lật ra sau lật ra trước vẫn không thấy tên của kẻ giết hoặc một kí hiệu kí tự nào.

"Sao mượn chút." Gon chộp lá thư đưa ra ánh sáng, nhúng nước, tạt nước thánh, đem đi đốt quăng thẳng vào nồi lẩu chẳng thấy gì xẩy ra "Kì ta?!"

"Chắc có lỗi gì đó. Kệ đi thu 15 linh hồn đó là được rồi. NHỚ không được sử dụng hai dây xích." Bạch Vô Thường chỉ hai ngón tay vào mắt mình rồi chỉ vào Gon cảnh báo.

"Ừ!" Gon nhún vai. Không chắc à nha.

Cứ nằm đây chờ đến trưa vậy. 3s trôi qua, Gon chịu không nổi cái sự chán chường nhão như cháo này nên nổi máu tinh tinh xổng chuồng chạy ra ngoài. Không quên sách ví tiền theo. Hướng thẳng tiệm bán truyện mới với vận tốc 400km/h phá kỉ lục rồi. Để lại đống bụi mù mịt và tro tàn của cậu khi chạy qua.

[Hunter x Hunter] Ta trở thành Gon.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ