Yakumo vs Kasumi

408 20 6
                                    

Tặng em QuynhAnh

----------------------------------

Hôm nay là một ngày không đẹp trời , mưa tầm tã . Xe cộ đi qua , đi lại nhiều hơn bao giờ hết . Ở trong bệnh viện trung ươn có một ca cấp cứa khẩn . Là một cô gái trẻ với một khuôn mặt baby bị mắc bệnh ung thư giai đoạn cuối , cô đã không cho ai biết căn bệnh nên dấu . Nhưng không may là nó phát triển nhanh hơn tưởng tượng và cô phải nhập viện khẫn cấp. Có một tiếng hết từ ngoài cửa phòng phẩu thuật , người đàn ông tự nói mình là chồng cô .

" Ông nói gì cô ấy bị ung thư máu giai đoạn cuối sao "

" Xin anh hãy bình tĩnh đi ạ , chúng tôi đã cố hết sức có thể"

"Ý ông là sao cô ấy đã..... "

" Chúng tôi rất tiếc phải nói rằng cô ấy đã qua đời ngay sau khi đưa vào được 5 phút trước "

" Ông ....... ông nói gì không .......không thể nào như thế ông nói dối . Cô ấy không thể chết được  " vẻ mặt thất vọng hiện hữu trên gương mặt thanh tú kia

" Chúng tôi xin chia buồn "

Sau khi ra khỏi bệnh viện không khí trở nên buồn bã , tĩnh lặng . Sau khi cô mất,  gia đình cô đã định ngày và an tán cô . Rồi anh quyết định quên cô đi nên qua chi nhánh ở Mĩ làm việc

Típ típ

Đó là điện thoại của mẹ anh điện

" Con chào mẹ "

" Chào con trai "

" Mẹ điện có gì không ạ "

" Mẹ gọi cho con là hỏi thăm con và có 1 chuyện "

" Con khỏe lắm mẹ ạ , còn chuyện thứ 2 mẹ định nói là gì "

" Xí nữa con nhận 1 cái bưa phẩm , và kèm theo 1 bức thư trong đó con lấy ra đọc đi nha "

" Vâng ạ "

" Vậy thôi nha con "

Típ típ 

" Bưa phẩm gì chứ mẹ thật là "

" Có ai ở nhà không ạ , ra nhận bưa phẩm "

" Vâng tôi ra liền "

" Mời anh kí ạ " 

" Rồi anh  có thể đi "

Sau khi người giao bưa đi , anh mở ra và thấy 1 bức thư và đồ đạt .

Em biết anh sẽ đau khổ khi em không còn nữa . Nhưng rồi anh sẽ quên em ngay thôi . Hôm nay là ngày sinh nhật của anh , anh ra nơi hai đứa từng đã đến . Em chờ .

Sau khi đọc bức thư anh vội vàng chạy ra chỗ hai người đã đến năm xưa . Và một điều ngạc nhiên rằng cô vẫn còn sống 

Kasumi em...em còn sống ư ; anh lắp bắp

Anh tưởng em là ma à ; cô cười trước bộ dạng của anh

" Nhưng 2 năm qua em ở đâu "

" 2 năm qua em ở đây , vì khi còn ở bệnh viện là em giả vờ . Em xin lỗi đã làm anh buồn nhưng cũng không muốn anh lo lắng cho em "

" Em chỉ cần bù đắp cho anh là được rồi "

" Nhưng gì mới được "

" Làm vợ của anh "

" Em chờ câu này mãi "

" Anh yêu em "

Writer TnhPham
Edit vs Updow NhPhng615

( SS ) Couple Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ