Ngoại truyện 2: Lễ cưới

36K 908 137
                                    

Lô Vỹ Tinh đưa đôi mắt nhiễm chút mệt mỏi nhìn ra bên ngoài cửa sổ. Gió từng cơn lay động cây lá bên ngoài, mang theo mùi hương của cỏ cây nhẹ nhàng bay vào phòng.

Từ phía sau, một bàn tay ôm lấy vòng eo nhỏ của cô, hới cúi xuống đặt cằm lên vai cô mà hít hà hương thơm trên cơ thể.

"Đang suy nghĩ gì vậy?"

Đưa mắt nhìn lên bầu trời bên ngoài, mảng trời xanh trong khiến cho tâm trạng cô trở nên thoải mái hơn.

Lô Vỹ Tinh hít sâu một hơi, bàn tay chạm lên mu bàn tay thô to của Ninh Kiến Thần, cảm nhận sự thô ráp chai sạn nhưng cũng đầy mạnh mẽ của hắn, cô khẽ kéo cong khoé môi.

"Có một vài chuyện đến bây giờ em vẫn thấy nó giống như một giấc mơ." Ngưng một chút, cô nói tiếp: "Kiến Thần. Có thể em cần thêm thời gian để suy nghĩ về việc của hai chúng ta."

"Suy nghĩ? Về việc gì?" Ninh Kiến Thần giống như đứa trẻ làm nũng, cọ cọ mũi vào hõm gáy cô, phả ra hơi thở đàn ông lên đó.

"Về tất cả. Quá khứ, hiện tại, và cả tương lai."

Ninh Kiến Thần lúc này hơi ngẩng đầu lên, đặt tay lên hai vai cô, xoay người cô lại ép cô phải đối mặt với mình, hắn mỉm cười ôn hoà nhìn Lô Vỹ Tinh: "Quá khứ của anh là em, hiện tại của anh là em, và tương lai của anh cũng là em. Việc của em chỉ cần yêu anh thôi, còn cả thế giới này, Vỹ Tinh ạ, hãy cứ để anh lo. Dù trời có sập, đất có lở, anh cũng nguyện sẽ che chở cho em."

Không gian như tĩnh lại.

Từng câu, từng chữ cứ thế lọ vào tai Lô Vỹ Tinh. Cảm xúc ngọt ngào dần xâm chiếm, chạy lên khoé mắt, biến thành những giọt long lanh.

Ninh Kiến Thần, anh đừng tốt với em quá như vậy có được không?

Anh càng như thế càng làm em cảm thấy mình không xứng với anh.

Anh càng như thế càng khiến em cảm thấy bản thân mình là một kẻ tội đồ cướp đi người đàn ông tuyệt nhất trần gian.

Anh càng như thế...

... càng níu kéo em, càng làm em không nỡ rời xa anh mất.

Ninh Kiến Thần đưa tay lên lau đi giọt nước mắt đang lăn dài trên má cô: "Đồ ngốc này, khóc gì chứ? Nhìn xấu như con mèo hoa rồi."

"..."

"Thôi nào, thay quần áo đi, anh có điều bất ngờ dành cho em."

Tại một khách sạn năm sao lớn nhất thành phố, ở góc khuất có một đôi trai gái đang ngồi đối diện với nhau.

Người đàn ông tuấn mỹ tiêu sái, nét mặt cương nghị, khí chất phi phàm.

Người phụ nữ khoác trên mình một bộ váy màu xanh biển nhạt kết hợp với những hoa văn viền ren tinh tế và chất liệu mỏng, bay bay theo làn gió, nhìn cô tựa hồ như một tiểu thiên tiên xinh đẹp.

Tiếng nhạc du dương, ánh đèn vàng dịu, không gian tĩnh lặng, ngồi cạnh cửa sổ nhìn ra bên ngoài đang được điểm sáng bởi những vì sao. Thật là một khung cảnh lãng mạn đến mơ mộng.

[Mộng Dục hệ liệt] Lấy em làm điểm tâm - Huyền Namida (FULL)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ