Rain

261 20 0
                                    

Có một thứ tình cảm nhức nhối như thế, là thân quen hơn người thân, quan tâm nhau hơn bạn bè bình thường, dành tình cảm nhiều như những cặp đôi yêu nhau. Vậy mà cuối cùng, lại chỉ có thể trao cho nhau một danh phận: anh trai – em gái

Những ai ngoài cuộc chắc đều đang nhếch mép cười vì cho rằng điều điên rồ này đáng lẽ ra không nên xuất hiện. Phải, đúng ra thứ tình cảm này cũng đừng nên xuất hiện, thì chắc có lẽ tôi  trong mối quan hệ này đã không phải đau đớn đến buốt lòng .

Tôi là Park Hyomin , 20 tuổi , sinh viên trường đại học Summer Rain . Tôi nhớ những ngày đầu chập chững bước ra đời, nhập trường đại học, tôi quen anh. Anh là Park Jiyeon 22 tuổi ,là đàn anh khóa trên cùng trường, luôn tận tình giúp đỡ những đứa em sắm vai tân sinh viên nhập học. Vô tình, chúng tôi cũng cùng hoạt động trong một câu lạc bộ, vì vậy chúng tôi cũng trở nên quen biết và thân thiết với nhau nhiều hơn.

Anh chỉ bảo tôi những điều tôi không biết, giúp tôi vượt qua các môn học khó, và san sẻ, quan tâm tôi cả những khó khăn của cuộc sống xa quê Busan để lên Seoul học . Chúng tôi có khá nhiều điểm giống nhau, cho nên từ việc quý mến anh, thần tượng anh, tôi đã bạo dạn chuyển tình cảm của mình sang "đơn phương" anh lúc nào mà không màng đến chuyện anh đã có người yêu trong tim hay chưa...

"Mình hợp nhau đến như vậy thế nhưng... không phải là yêu!

Anh trót vô tình... thương em như - là - em - gái..."

Cho đến một ngày, khi tôi cô gắng vứt bỏ tính nhát gan của mình và gom góp tất cả can đảm lại chỉ  để bày tỏ tình cảm của mình với anh, cứ tưởng sẽ  có thể kết thúc chuyện đơn phương bấy lâu nay  khờ khạo bằng một cái kết thúc viên mãn hơn

Oops! This image does not follow our content guidelines. To continue publishing, please remove it or upload a different image.

Cho đến một ngày, khi tôi cô gắng vứt bỏ tính nhát gan của mình và gom góp tất cả can đảm lại chỉ  để bày tỏ tình cảm của mình với anh, cứ tưởng sẽ  có thể kết thúc chuyện đơn phương bấy lâu nay  khờ khạo bằng một cái kết thúc viên mãn hơn. Thì anh dội cho tôi một gáo nước đá vào tim - anh từ chối tôi , anh nói, anh đã có người con gái của đời  mình rồi. Và tình cảm bấy lâu nay anh dành cho tôi chỉ đơn thuần là tình cảm giữa 1 người anh trai dành cho 1 người em gái.

Liệu tôi có nên tin trên đời này có tồn tại một thứ tình cảm anh trai – em gái như thế không? Chính là vì không họ hàng thân thích, không máu mủ ruột rà, chỉ là những người dưng xa lạ bỗng chốc va chạm cuộc đời nhau. Vậy mà có thể quý mến và coi nhau như người thân trong gia đình, người anh em trong một gia đình ?

"Chồi non háo hức đang đợi mưa, rất giống em ngày xưa

Mưa trôi để lại ngây thơ, trong giấc mơ buốt lạnh..."

Tôi thì chắc không thể tin được đâu. Rõ ràng tôi không biết anh có ý gì với tôi hay không ?  Nhưng tôi biết chắc chắn rằng chính bản thân tôi đã không coi tình cảm với anh là đơn thuần như là anh trai – em gái. Chẳng phải tôi vẫn hay ngộ nhận tình cảm của anh dành cho tôi là tình yêu đấy sao. Và chẳng phải vì anh cứ tự nhiên đối xử tốt với tôi hơn so với những cô gái khác, nên tôi mới dễ dàng ôm mơ tưởng  về một cái kết tươi đẹp hơn đấy sao? Một cái kết : Hoàng Tử không yêu Công Chúa , mà yêu Lọ Lem !!!

 Và chẳng phải vì anh cứ tự nhiên đối xử tốt với tôi hơn so với những cô gái khác, nên tôi mới dễ dàng ôm mơ tưởng  về một cái kết tươi đẹp hơn đấy sao? Một cái kết : Hoàng Tử không yêu Công Chúa , mà yêu Lọ Lem !!!

Oops! This image does not follow our content guidelines. To continue publishing, please remove it or upload a different image.

Tôi trách anh quá vô tình. Anh vô tâm vô tình đến nỗi gieo rắc vào trái tim nhỏ bé này một mầm yêu đang lớn lên rồi nhẫn  tâm dứt bỏ nó - để lại một vết cắt hàng ngày vẫn đang rỉ máu . Tôi trách anh đối xử với tôi quá tốt, mà lại quá tệ bạc. Tôi trách anh cứ lững lờ những ngày giữa chúng tôi tựa như là , và thản nhiên đặt cho mối quan hệ này một cái kết đau lòng : Anh chỉ thương em như là em gái thôi!

"Tựa như yêu nhưng... đến khi ai đó chối từ

Trời đất như rung chuyển một người... vỡ mộng."

Tôi can đảm đi thu nhặt những mảnh vỡ trong tim mình đã nát tan và ra đi. Tôi không cho phép bản thân mình chấp nhận sống trong một mối quan hệ mập mờ chẳng rõ ràng ấy nữa . Cứ cho là tôi không có khả năng, không có bản lĩnh khiến anh rung động. Nhưng chí ít, tôi vẫn còn có lòng tự trọng.

Vì vậy, đối với thứ tình cảm anh trai – em gái mà rõ ràng đối với tôi là tình yêu, thì tôi thà dứt bỏ, chấp nhận đau một lần rồi thôi còn hơn chấp nhận người anh trai ấy . Người anh thương tôi mà không yêu tôi ấy, tôi cũng không cần. Tôi chỉ cần một người để tôi gọi là anh, nhưng là anh yêu, là người mà cả đời này cho tôi dựa dẫm vào - là người mà tôi gọi là chồng - là người nguyện cùng làm bạn đời .

Bây giờ thì tôi đi rồi, đã đi ra khỏi cái mối quan hệ anh trai-em gái  mà bản thân tôi cũng không thể nào chấp nhận được. Chắc đâu đó mỗi ngày vẫn có một vài cô gái e lệ mang tim mình đi tỏ tình, và cũng đâu đó có vài người anh gãi đầu gãi tai thú nhận rằng tình cảm đó chẳng phải yêu đương... Nhưng mà, dù sao đi nữa, cũng chúc cho những cô gái như tôi sẽ tìm được hạnh phúc – một hạnh phúc chân chính dành cho riêng mình.  

________________________

Oops! This image does not follow our content guidelines. To continue publishing, please remove it or upload a different image.

________________________

Đặt quá nhiều niềm tin vào một thứ j đó............Đến lúc thất vọng , bn sẽ đau thật nhiều !

#Mưa

Rain Girl ! [Minyeon/Jimin]Where stories live. Discover now