VĂN ÁN

12K 250 0
                                    

Giới thiệu vắn tắt:

"Anh ký đi". Cô đem giấy ly hôn đưa cho anh, nhìn anh kí tên.

Sau đó, chấm dứt 11 năm tình cảm.

Cô tưởng rốt cuộc có thể bắt đầu một lần nữa, nhưng ... khởi điểm lại là năm 17 tuổi?

Ông trời, "sửa đổi cuộc sống" này thật sự quá tuyệt vời!

Trước kia, cô vì tình yêu mà bỏ trốn khỏi nhà, cuộc sống gia đình linh phân, lần này cô sẽ ngoan ngoãn nghe lời ba mẹ.

Trước kia, vì lo liệu việc nhà, bỏ qua cuộc sống đại học, lần này cô nhất định phải cải biến.

Nhưng còn... "chồng trước" thì sao? Vốn định làm như không quen biết.

Ai ngờ anh cũng giống cô, sau tai nạn xe lại trùng sinh.

Anh nói bọn họ ly hôn không tính toán gì hết, hôn nhân trước kia không tính.

Hiện giờ anh lại yêu cầu "sửa chữa" đem tất cả nguy cơ từng xuất hiện giải quyết hết.

Buông tha cơ hội làm ông chủ trong tương lai, cứu giúp công ty ba cô khỏi phá sản.

Quét sạch "Tiểu tam" bên người.

Chính là, người trọng sinh xong lại "thăng cấp", tình địch của cô chẳng những nhiều lên mà còn cố chấp

Giới thiệu

Trong phòng chờ sân bay, người đến người đi rất náo nhiệt

Khang Đóa Hinh đứng ở nơi xuất quan, đạm mạc nhìn mọi người đi từ trong ra, nhìn như đang suy nghĩ điều gì lại giống như không nghĩ gì cả.

Không biết đợi bao lâu, chắc khoảng 10 phút cũng có lẽ khoảng nửa giờ, người đàn ông cô chờ cuối cùng cũng xuất hiện

"Đóa Hinh? Em đến đón anh sao?" Người đàn ông nhìn thấy cô, quả thực là không dám tin trợn tròn mắt, anh không nói hai lời bỏ lại cấp dưới chạy vội đến chỗ cô.

"Không phải em luôn luôn không thích anh đi công tác sao?"

Quả thực không thích.

Khang Đóa Hinh thầm nghĩ trong lòng

Nhưng không thích thì có ích gì? Vì thế cô không bao giờ kháng nghị quá nhiều thứ, anh cũng chưa từng thay đổi cái gì.

"Chúng ta nói chuyện đi" Cô nói, lập tức chuyển đề tài, không biết cố ý hay vô tình, xem nhẹ biểu tình vui sướng của chồng.

Nguyễn Đông Luân nói hai ba câu tiễn thư ký cùng anh về nước và cấp dưới xong, liền nhanh chóng đuổi kịp cô.

"Em muốn nói với anh cái gì?" Tâm trạng anh thoạt nhìn rất tốt.

Cô chỉ nói: "Trước hết tìm chỗ ngồi đã"

Tiếp theo, bọn họ tìm quán café ở sân bay, gọi hai tách café, sau đó cô mới lấy ra tài liệu từ túi xách, đưa cho anh

Biểu tình của anh ban đầu từ khoái trá đột chuyển thành khó hiểu, tiếp sau là ngạc nhiên khiếp sợ, cuối cùng là hoàn toàn không thể tin được.

Đơn ly dị

"Anh không ngờ... em bảo muốn nói chuyện hóa ra lại có ý này." Sau một lúc lâu anh nghèn nghẹn mở miệng

QUAY VỀ TUỔI 17Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ