Hồ Tần Nhàn ngước đôi mắt say lờ đờ lên nhìn Trương Thiên Phi, Trương Thiên Phi dịu giọng nói: “Quản lý Hồ, anh uống nhiều quá không thể lái xe, gọi điện thoại kêu người đến đón anh, hoặc cứ qua xe tôi, tôi đưa anh về trước?”Hồ Tần Nhàn im lặng không lên tiếng.
Trương Thiên Phi nghĩ thầm Thái tử Hồ này sợ uống quá nhiều rồi, chắc giờ không thể nào nhận ra người khác, ôn tồn thử hỏi: “Nhận ra tôi không? Tôi là Trương Thiên Phi, phóng viên đài truyền hình.”
Hồ Tần Nhàn ừ một tiếng, bỗng nhiên bổ nhào lên người Trương Thiên Phi.
Trương Thiên Phi bị hắn nhào tới làm suýt nữa ngã xuống đất, lảo đảo lùi ra sau mấy bước, Hồ Tần Nhàn ôm lấy y, tựa đầu lên vai y, kề sát gáy. Trương Thiên Phi sợ run cả người, giờ đang là cuối xuân đầu hạ, nên ăn mặc phong phanh, Trương Thiên Phi cảm thấy vai áo bên trái có chút ươn ướt.
Hồ Tần Nhàn vậy mà lại khóc không ra tiếng.
Nhất thời Trương Thiên Phi chân tay luống cuống, giữ lấy Hồ Tần Nhàn: “Ờ, trước, vô xe tôi trước đi nha ~~ nếu muốn nôn thì nôn hết đi, quản lý Hồ nói cho tôi địa chỉ đi, tôi đưa anh về…”
Hồ Tần Nhàn vẫn không nhúc nhích, Trương Thiên Phi thấy vai áo càng ướt hơn, Trương Thiên Phi giương mắt nhìn trời xanh, Thái tử Hồ bỗng nhiên mơ hồ nức nở nói: “… Hóa ra là giả… là giả…”
Lạc Thành lấy cái đầu phích cắm bị kẹt ở cửa phòng thì thấy Trương Thiên Phi hì hục tha một người vào nhà, lại hì hục kéo người tới sofa, vì vậy mới bước ra khỏi phòng, ngồi ở một góc sofa nhìn một chút: “Thiên Phi, con gái đầy đường mà mày không khiêng, khiêng một thằng con trai xinh đẹp xa lạ về làm gì?”
Trương Thiên Phi thở hồng hộc, mò lấy một ly trà lạnh uống cho đỡ khan cổ, rồi nói ngắn gọn: “Con của T.I.Y, là cái người trúng 60 triệu, anh ta uống nhiều rượu quá, sợ bị tai nạn mà tao lại là một công dân có đạo đức cơ bản.”
Lạc Thành ờ một tiếng, gãi cằm rồi quan sát Hồ Tần Nhàn đang ngủ say nằm ngang trên sofa, thấp giọng nói: “Ài, mày nói xem giờ mà tìm một cái thừng trói nó lại, sau đó gọi điện bắt ba nó đem một trăm triệu đến chuộc có thể thành công không?”
“Mày thử xem? Cảnh sát tới anh em nhất định sẽ dâng mày ra trước.”
Lạc Thành gãi đầu, biến vào trong phòng tiếp tục làm bóng quỷ trước máy tính.
Hồ Tần Nhàn nằm trên sofa cũ nát ở phòng khách ngủ say sưa, Trương Thiên Phi vào phòng của Lạc Thành lột tấm drap trên giường ra đắp cho hắn. Sáng sớm, Trương Thiên Phi rời giường, Lạc Thành tắt máy tính đóng cửa ngủ, Trương Thiên Phi đang rửa mặt ở trong phòng tắm thì nghe thấy tiếng động ở phòng khách liền thò người ra nhìn. Hồ Tần Nhàn đã tỉnh, đang ngồi trên sofa, mờ mịt nhìn bốn phía, thấy Trương Thiên Phi vẻ mặt lại càng mịt mờ hơn.
Trương Thiên Phi đi đến phía trước mỉm cười, nói: “Quản lý Hồ, anh tỉnh rồi à? Anh còn nhớ chuyện đêm qua không? Anh uống nhiều quá, vừa lúc lại gặp tôi, tôi không hỏi được địa chỉ cụ thể nhà của anh nên chỉ có thể đưa anh về nhà tôi, để anh nằm ở sofa suốt một đêm như vậy, tôi xin lỗi.”
BẠN ĐANG ĐỌC
[Đam mỹ](Hoàn) Trò chơi ngoài ý muốn
Tiểu Thuyết Chung(游戏意外作者) Tác giả: Đại Phong Quát Quá Thể loại: hiện đại, nhất thụ nhất công, HE editor : WST beta : WST Số chương : 8 Tình trạng tác giả : Hoàn Tình trạng edit : Hoàn Đây là thanh thủy văn các chị ạ :v không có H dành cho các chị muốn đổi bữa ❤