5

4K 303 102
                                    

Sáng sớm hôm sau, tôi tỉnh dậy. Cảm thấy bản thân thật thoải mái, lâu lắm rồi tôi mới có được giấc ngủ dài mà sâu đến vậy. Tôi nhìn sang bên cạnh và....

Ơ

Jeff ??

Anh ta đã không còn ở đây nữa, tôi bàng hoàng nhìn xung quanh. Chỉ toàn là cây và cây, không thể thấy Jeff đâu nữa. Tôi bật dậy, chạy tứ phía để tìm Jeff nhưng vẫn chỉ thấy những hàng cây rì rào.
Tôi quay lại gốc cây mà Jeff đã nằm đó, ngồi gục xuống. Tôi gào lên, khoé mắt lại trào ra những giọt nước mắt.

Tại sao ?

Tại sao lại bỏ em ?

Em đã làm gì sai sao ?

Tại sao hả Jeff ?

TẠI SAOOOOOOOO

JEFF,em sẽ chết nếu không có anh ở bên mất

____________________________________

Tôi cầm con dao còn vương máu của Jeff, hình như anh đã để quên. Tôi đứng lên và chạy một mạch đến " Nhà của Jeff"
Vừa chạy, tôi gọi tên anh như sinh mạng này sẽ tan biến nếu không được nhìn thấy anh nữa.
.....
Bùm

Tôi ngã ra đất khi một tiếng nổ xảy lên. Đầu óc cảm thấy thật choáng váng và cảm giác buồn nôn ập tới, do lúc ngã đập đầu vào một cục đá nên máu chảy thành dòng. Tôi nhìn về phía trước, chỉ có một màu trắng đen xuất hiện trước mặt.
Tôi nheo mắt lại nhìn kĩ, một bóng người cao lớn, mặc chiếc sơmi trắng đen, không có mặt và những xúc tu lơ lửng.

"Slenderman ???"

Tôi nheo mắt, cố nhìn cho rõ cái hình ảnh đang mập mờ trước mặt. Thị lực của tôi đột nhiên giảm xuống

" Con người...không.nên.vào.đây.nơi.này.không.phải.chỗ.cho.các.người."

Slenderman chỉ tay về phía tôi, những xúc tu như những thứ vũ khí sẵn sàng lao ra để đâm tôi vậy. Tuy nhiên tôi đã bỏ qua nó mà lao đến chỗ ông â muốn nắm lấy mảnh áo màu đen mà day dứt, cào xé

"JEFF...TRẢ...JEFF..LẠI..ĐÂY...GRAHHH!!!!"

Slenderman tránh sang một bên, tôi mất đà ngã xuống. Cảm giác đau nhói lại tràn tới nhưng tôi vẫn kiên cố gượng dậy

" Vô.ích.ngươi.không.thể.làm.gì.được.đâu.bỏ.cuộc.đi"

"KHÔNG...TÔI SẼ KHÔNG BỎ CUỘC CHO ĐẾN KHI TÌM RA ANH ẤY, TRẢ JEFF LẠI ĐÂY, ÔNG BIẾT ANH ẤY Ở ĐÂU, TRẢ JEFF LẠI ĐÂYYYYYYY "

Tôi như con thú hoang đói khát, nhào tới chém dao như điên như dại. Slenderman đột nhiên đứng lại, ông ta cho một xúc tu phi thẳng tới tôi...

Roẹt

Tôi bất động, nhìn sang một bên tay đã bị xuyên thủng bởi xúc tu của Slenderman.

Hahaha, chẳng đau gì cả

Tôi mệt quá, cổ họng khô ran, mắt nhoè đi chẳng còn nhìn thấy gì nữa, cánh tay đang nắm chặt dao cũng buông xuôi. Cả thân thể tôi đổ gục xuống như thân cây còm cõi.
Cảm giác như chìm vào một hố đen vĩnh hằng, không thể nào thoát ra được..

|Jeff The Killer/Reader| [FULL]Nghiện anh rồi, kẻ sát nhân à!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ