Chap 8
Tôi không thể ngừng mỉm cười, tay chúng tôi vừa khít nhau cả đoạn dường đi xuống đồi, việc tôi thú nhận với Sica có vẻ như không thật lắm, quá tốt để thành thật để trở nên chuẩn xác.
.
.
-Hey Yuri, Fany và tớ sẽ ngủ chung với mấy người khác tối nay, cậu có thể sử dụng cái phòng này một mình. Hiểu ý tớ chứ? - Taeyeon thì thầm theo kiểu xấc xược, nhẹ thúc khủy tay, wink với tôi và rời đi trước khi tôi có thể nói gì.
-Aish! Tên nhóc đó! - Tôi tự lầm bầm.
-Boo.
-Sica?
-Yah! Sooyoung đây, Yuri ah, giúp tớ với. - Sooyoung nói cùng cái bũi môi trên mặt.
-Gì thế?
-Tớ đói, Taeny đi dạo rồi, còn mấy người kia chơi trò Triệu Phú không thèm quan tâm tớ. - Vẫn bĩu môi.
-Haha, nhìn tên shikshin này đi. Bĩu môi và làm aegyo vì đố ăn. - Tôi trêu.
-Đi thôi, cậu muốn ăn gì? Ramyeon? - Tôi nói khi quàng tay qua người bạn mình vừa sáng mắt ra khi nghe từ “ramyeon”.
-Nồi đâu nhỉ? - Tôi nhìn quanh bếp và tìm nồi nấu ramyeon cho shikshin.
-Oh, trên đây này! Tớ lấy cho! - Sooyoung phấn khởi nói và trèo lên ghế.
-Coi chừng. - Tôi nhắc khi cái tay mảnh khảnh kia với cái nồi.
-Woah. Woah. Coi chừng...
Trước khi tôi biết thêm cái gì, môi cậu ta đã nằm trên môi tôi cùng với lưng tôi nằm trên bàn ăn.
Thay vì nhảy khỏi người tôi ngay, cậu ta chỉ nằm đè lên tôi, ngạc nhiên bởi tai nạn nhỏ này. Tôi phải đẩy cậu ta ra vì không nhận được phản ứng nào của cậu ta cả.
-Xin lỗi! - Cậu ta xin lỗi và cười ngố.
-Không sao, dù sao cũng là tai nạn. - Tôi nói kèm thôi tiếng khúc khích lo lắng và nhanh chóng lau môi mình bằng mu bàn tay.
-Hai người làm gì địa bàn tớ thế? Có ai ăm ramyeon không? - Taeyeon vui vẻ hỏi khi vẫy túi ramyeon về phía chúng tôi.
-Tớ không, Sooyoung có! - Tôi trả lời nhanh, cười nhẹ và bay lên phòng.
-Sica? - Tôi gọi người đang nằm cùng cuốn sách Tiếng Anh che hết khuôn mặt khi đóng cánh cửa đằng sau.
-Sica baby chưa ngủ ah? - Tôi trêu và trèo lên giường.
-Sica baby? - Cậu nghi hoặc hỏi, nheo mắt nhìn tôi.
-Đang đọc gì thế Sica baby? - Tôi xấc láo hỏi, cố ý làm phiền khi dựa đầu vào cậu.
-Không gì cả, hiểu chứ? - Lạnh lùng trả lời và đọc tiếp.
-C’mon Sica. - Tôi cầm cuốn sách, đóng lại, bỏ qua một bên.
-Làm gì thế Kwon Yuri?
-Không thấy ah, Sica?
-Thấy gì? - Cậu chán nản hỏi.
-Chúng ta có phòng riêng! - Tôi phấn khởi nói và nhảy lên giường.
-Rồi sao?
-Rồi... - Tôi nói, cười gian tà và bò lại phía cậu.