CHAP 36

143 22 0
                                    

 Hiếu Trân lái xe đến trường học, cô bế Hứa Suất Trí về phòng ký túc xá giáo sư. Nhẹ nhàng đặt Hứa Suất Trí lên trên giường, Hiếu Trân vào phòng tắm lấy khăn lau mặt cho Hứa Suất Trí, cởi bớt quần áo trên người để nàng ngủ dễ chịu hơn, sau đó cô rời khỏi phòng ngủ, lấy di động gọi cho Liêu Huy.

"Thật ngại, tối vậy còn gọi điện quấy rầy ngươi, sự tình hôm nay thế nào?"

"Ta lấy được đoạn thu hình kẻ đặt boom nhà ngươi, ta đã tra sơ qua, là tên lưu manh muốn kiếm ít tiền, những kẻ này dễ xử lý, hiện tại tán cổ phần* đã lần lượt thu tới tay, chỉ là tán cổ phần tỉ lệ rất nhỏ, thu hết cũng chỉ khoảng 10%." (cồ phần phân tán trên thị trường)

"Mất bao lâu để thu hết số tá"Đoán chừng là hai ngày." 


"Như vậy đi, ba ngày sau, ngươi hẹn bọn đổng sự cộm cán nói chuyện, tranh thủ trong hai tuần làm cho bọn hắn đem số cổ phần trong tay nhượng lại cho chúng ta. Ta vốn muốn đổi tên công ty Ngô Phi tiếp tục kinh doanh, nhưng sau sự kiện buổi trưa, ta chỉ muốn đem hắn cũng như công ty hắn toàn bộ tiêu diệt."

"Đã hiểu, ba ngày sau ta sẽ liên lạc với ngươi."

Cúp điện thoại, Hiếu Trân thu hồi vẻ mặt tà ác, nhìn đồng hồ không còn sớm, cô vào phòng tắm tắm sơ qua, rồi leo lên giường ôm Hứa Suất Tríngủ.

=======Dãy phân cách=======

Hỷ Duyên cùng Chính Hoa gần đây rất là ấm cúng, bởi vì Hiếu Trân cùng Hứa Suất Trícãi nhau mà từ miệng Hứa Suất Tríbiết được nguyên nhân làm Hỷ Duyênlo lắng, lại biết Hiếu Trân không phải người tầm thường, Chính Hoa buông tha ý nghĩ hiếu kỳ bát quái của mình, toàn tâm toàn ý chiếu cố Hỷ Duyên.

Hai năm trước, khi còn chưa tìm được Hỷ Duyên, Chính Hoa bắt đầu tiếp nhận tập đoàn của gia đình, cô so với Hứa Suất Trí may mắn hơn một chút, vì trên cô có một người chị, dưới cô còn một em trai, chị cô tiếp nhận tập đoàn sớm hơn cô năm năm, em trai thì còn đi học, cô không có gánh nặng tập đoàn, cũng không cần cân nhắc vấn đề nối dõi tông đường, bởi vì chị gái và em trai cô đã giúp cô giải quyết những việc này rồi.

Vì cái gì mọi người đều gọi Chính Hoa là đại tiểu thư, nguyên nhân là vì trước kia Chính Hoa quá tùy hứng, lại còn tự cho mình đúng, nàng cảm thấy chữ 'nhị' thật không tốt, ai cũng biết 'nhị' là hình dung kẻ đần, nếu để mọi người gọi cô là nhị tiểu thư, há không phải ý tứ là ngu tiểu thư sao, Nhâm Sơ sẽ không để loại chê cười này phát sinh trên người mình, cho nên bắt đầu từ năm 10 tuổi, cô yêu cầu mọi người mọi người gọi cô là đại tiểu thư.

TuyChính Hoa mua nhà phụ cận đại học [Y], nhưng do gần đây có Hiếu Trân việc thường xuyên không ở ký túc xá, cho nênHỷ Duyên mỗi ngày phải quay về ký túc xá giúp Hiếu Trân chống đỡ. Việc này khiến cho Chính Hoa tương đối khó chịu, vì chỉ có thể đợi mỗi sáng đến trường đón Hỷ Duyênvề nhà mình, đến tối lại đưa nàng trở về trường. Loại này chính là được nhìn không được ăn, đúng là muốn cào xé tâm can Chính Hoađây mà.

Hôm nay lúc đến đónHỷ Duyên, Chính Hoa phát hiệnHỷ Duyêncó chút không vui, sau khi về đến nhà mình, cô pha cho Hỷ Duyên ly hồng trà.

"Tiểu Duyên, hôm nay làm sao vậy, có chuyện gì sao?"

Hỷ Duyên nhìn Chính Hoa, nàng thở dài.

"Tiểu Hoa, chúng ta như vậy ngươi không lo lắng bị cha mẹ phát hiện sao?"

Chính Hoanghe Hỷ Duyên hỏi, vẻ mặt suy tư, nghĩ thầm, như thế nào lại hỏi vấn đề này, chẳng lẽ chuyện của các nàng bị cha mẹ Tiểu Duyên biết rồi sao.

"Tiểu Duyên, em.... cha mẹ ngươi biết chuyện của chúng ta sao?"

"Không có ah."

"Bởi vì hôm nayem nhận được điện thoại của mẹ, trong lúc nói chuyện phiếm, mẹ em nói đến chuyện này, ta nghe xong rất là lo lắng."

Hỷ Duyênnói xong biểu lộ có chút ủy khuất.Chính Hoa nhìnHỷ Duyên ủy khuất, kéo nàng ôm vào lòng.

"Tiểu Duyên ngoan, trước đừng suy nghĩ, em tuổi còn nhỏ, cha mẹ em sẽ không sớm như vậy bức ngươi lập gia đình."

"Thực là chị không nghĩ qua chuyện sau này? Bây giờ còn nhỏ, nhưng là thời gian trôi rất nhanh." Hỷ Duyên có chút tức giận khiChính Hoa nói như vậy.

"Tiểu Hoa, chị không nghĩ sau này cùng em phải không?"

"Dĩ nhiên nghĩ qua, chị vừa rồi nói như vậy là để an ủi em, không muốn em vì chuyện chuyện chưa xảy ra mà ảnh hưởng tâm tình, em là ngườiChính Hoa ta nhận định, đời này chị đều muốn cùng em một chỗ, Tiểu Duyên em yên tâm, chị sở dĩ hiện tại cố gắng kiếm tiền là vì chị nghĩ có một ngày có thực lực đối mặt với cha mẹ em, trước mặt họ ngỏ lời với em."

Nghe xong Chính Hoagiải thích, tâm tình Hỷ Duyên trong nháy mắt chuyển biến tốt đẹp, nàng lùi lại vào lòng Chính Hoa.

"Tiểu Hoa, chị rất có thực lực, khẳng định cha mẹ cũng muốn tìm một người xứng với ngươi, xem ra em cũng phải nổ lực rồi."

"Tiểu Duyên em nghe chị nói, kỳ thật từ lâu cha mẹ chị đã biết ta thích nữ nhân, hơn nữa chị còn có một chị gái và một em trai, hoàn toàn không lo việc chống đỡ công ty cũng như việc nối dõi tông đường, cha mẹ từ nhỏ đã thương yêu chị, cho nên em yên tâm đi, nhà chị hoàn toàn không có vấn đề gì, không cần lo lắng."

"Nga, như vậy a, cha mẹ chị thật là tốt, là người hiện đại, cha mẹ em tương đối truyền thống."

Hỷ Duyên nói xong cúi đầu, Chính Hoa cưng chiều xoa đầu Hỷ Duyên.

"Tiểu Duyên, có câu trên đời không có việc gì khó, chỉ sợ có lòng người. Chúng ta không phải phải cố tình tổn thương cha mẹ, kiếp này họ là người thân nhất của chúng ta, cha mẹ cũng không đành lòng ép buộc chúng ta, sau tất cả thì chúng ta vẫn là ruột thịt của họ, tình cảm như chúng ta cũng có rất nhiều cha mẹ chịu hiểu và chấp nhận, song song với đó cũng còn nhiều cha mẹ vì sĩ diện và danh dự mà không chịu chấp nhận, họ cảm thấy sĩ diện của họ quan trọng hơn hạnh phúc của con cái, mà những bậc cha mẹ chịu thỏa hiệp cùng con cái cũng vì họ nhìn thấy thái độ kiên trì của con cái họ, cho nên bỏ đi định kiến, chỉ mong con mình hạnh phúc. Tiểu Nghệ, đáp ứng ta, không được dễ dàng từ bỏ, chúng ta năm năm bỏ lỡ, ta không muốn năm năm sau lại vì cha mẹ mà xa nhau, chỉ cần chúng ta kiên trì, ta tin tưởng nước chảy đá mòn, cha mẹ sẽ tiếp nhận chúng ta."

"Được, em đáp ứng chị."

[LeSol] Ngự tỷ lão sưWhere stories live. Discover now