Q1: Sáng hảo, lão đại! (2)

71 7 2
                                    

Lúc Đàm Tử tiếp thu xong cốt truyện cũng là lúc anh tiếp thu xong toàn bộ ký ức của nguyên thân và được hệ thống chữa trị xong

Nguyên chủ tên Mục Dạ, là anh em kết nghĩa với nam chính Tống Kiệt. Kể đến xuất thân của nguyên chủ thì đúng là một cái hố không biết bao giờ mới lấp được. Nguyên chủ là trẻ mồ côi, khi có ý thức về thế giới này thì đã sinh sống được một thời gian ở thế giới ngầm. Không việc gì mà Mục Dạ không làm được, từ sửa ống, xây nhà, ăn cắp,... cho đến giết người, buôn lậu, vận chuyển ma túy. Tất cả đều là những hành động của một đứa trẻ chỉ mới lên 8 tuổi. Nhắc lại, là 8 tuổi đấy! Mà khi đó thì Đàm Tử đang làm gì thì chính hắn cũng chả nhớ được.

Và rồi, lại trong một cuộc gặp gỡ hết sức tình cờ khác, Mục Dạ gặp Tống gia chủ lúc giờ là Tống Huyền. Tống Huyền thấy Mục Dạ rất có tiềm năng liền thu về dưới trướng, đồng thời cho đi theo làm bạn với con trai mình lúc đó đang 9 tuổi là Tống Kiệt. Mục Dạ không kiêng kị liền đi theo Tống Huyền về làm bạn với Tống Kiệt. Rồi Mục Dạ lớn lên ở Tống gia Xích Hoàng bang

Nguyên chủ có tình cảm với nam chính từ khi còn nhỏ, mãi cho đến khi lớn vẫn luôn giấu kĩ mà yên yên ổn ổn làm một hảo huynh đệ với Tông Kiệt. Nhưng sau khi Tô Hiểu Hân đến thì Mục Dạ liền giống như ăn phải cả một bình dấm, từ một con người ôn hòa trầm tính liền trở thành một kẻ hay nổi nóng và thích đến gần Tổng Kiệt, thể hiện rõ chủ quyền

Một lần, nữ chính Tô Hiểu Hân muốn đưa cơm tự tay làm cho nam chính thì bị nguyên chủ nhìn thấy, hất cả hộp cơm xuống đất rồi xô ngã xuống hồ. Cả phái nháo loạn lên, nữ chính bị ốm liền 2 tháng không khỏi. Do lúc bị nguyên chủ đẩy xuống hồ, nữ chính cố níu lấy thành cầu thì vô tình đập phải phần mắt trái vào kệ thành rồi ngã, lúc tỉnh lại thì con mắt trái của nữ chính đã bị hỏng. Nam chính tức giận. Những lần trước nguyên chủ có thái độ không tốt với nữ chính thì hắn đều bỏ qua, nhưng riêng lần này hắn không thể nhịn được. Hắn gọi nguyên chủ tới chất vấn hỏi lí do thì nguyên chủ một mặt liên tục nói tất cả là vì nam chính, nhưng thủy chung kiên quyết không nói tại sao lại đẩy nữ chính. Nam chính tức giận, cộng thêm việc bệnh của nữ chính càng ngày càng chuyển xấu. Tống Kiệt quyết định móc con mắt trái của nguyên chủ ra để lắp vào cho nữ chính, sau đó nể tình nguyên chủ đã giúp Xích Hoàng nhiều năm, hắn tha chết cho nguyên chủ nhưng cũng đoạt tuyệt quan hệ, cắt đứt gân tay phải, đập vỡ xướng ống chân phải của nguyên chủ rồi ném cho lũ tiểu đệ hành hạ. Nguyên chủ bị bọn chúng hành hạ người không ra người, quỷ không ra quỷ, sau đó còn bị thiến mất bộ vị quan trọng, bị cắt lưỡi, móc nốt con mắt còn lại. Sau cùng, nguyên chủ chết vì bị 3 con chó Tây Tạng luân phiên hiếp

Lúc Đàm Tử xuyên đến thì cũng chính là lúc màn tra tấn của nguyên chủ vừa bắt đầu

Chắp tay lại, Đàm Tử thành thật thương xót cho nguyên chủ. Kẻ hắn yêu hết lòng, luôn âm thầm ở bên bảo vệ lại yêu một kẻ khác, sau cùng vì kẻ khác mà tổn thương hắn. Thực đáng thương

Đàm Tử không phải người đa cảm, thậm chí anh còn là một kẻ vô tâm vô phế là đằng khác nhưng cũng phải xót thương cho Mục Dạ. Vì một kẻ mà từ bỏ hết thảy để rồi không nhận được gì

Nghĩ đến đây, Đàm Tử tựa tiếu phi tiếu, không phải mày cũng như vậy sao?

Mục Dạ có 3 ước nguyện. Một là bảo hộ Xích Hoàng Tống gia bình an, hai là lật ra bộ mặt thật của nữ chính cùng băng Raiden, ba là làm cho nam chính đau khổ sống không bằng chết vì đã đối xử tàn nhẫn với mình chỉ vì một nữ nhân như vậy

Wao!! Phá CP kìa, là phá CP đúng không?

Đàm Tử gượng người ngồi dậy, vết thương trên người đã được hệ thống trị liệu toàn bộ, nhưng cánh tay đã mất gân và hốc mắt trống rỗng vĩnh viễn không thể lành lại được, đây là minh chứng cho sự tồn tại của Mục Dạ cùng nỗi đau mà nam chính gây ra cho nguyên chủ.

Hệ thống đã từng nói tác giả là thần, bọn họ có thể sáng tạo nhân vật, cho nhân vật của mình sinh mệnh, phẩm chất, sáng tạo ra một thế giới mới, mà trong thế giới này, nhân vật chính luôn có số mệnh nghịch thiên. Nhưng không phải tác giả nào cũng tạo ra được nhân vật chính có sứ mệnh tương xứng với nhân phẩm, kết quả làm cho vô số vai phụ chết trong oan uổng, oán khí làn, thế giới gần như sắp sụp đổ. Nhiệm vụ của anh là tiến vào những thế giới khác nhau, hoàn thành nguyện vọng cũng như giải trừ oan khuất cho các nhân vật phụ, tiêu trừ oán khí

Thế giới này cũng vậy, Tô Hiểu Hân chính là một đóa bạch liên hoa giả tạo. Sở dĩ Mục Dạ luôn tìm cách ngăn cản không cho Tô Hiểu Hân đến gần Tống Kiệt vì cha cô ta, bang chủ Raiden luôn có âm mưu với Xích Hoàng. Cha Tổng Hiểu Hân lợi dụng cô ta để gửi những thân tín của mình vào Xích Hoàng, đánh cắp các cơ mật của Tống gia, âm thầm đầu độc người thừa kế là Tống Kiệt. Tống Huyền thì lại tin tưởng ông ta nên không hề đề phòng mà chỉ nghĩ đó là việc bạn tốt nên làm, thậm chí còn cảm ơn ông ta nữa. Kẻ duy nhất biết toàn bộ chân tướng chỉ có mình Mục Dạ

Vào cái ngày định mệnh đó, Mục Dạ vốn muốn tìm Tống Huyền để đưa ra bằng chứng chứng minh âm mưu của hai cha con nữ chính. Giữa đường thì đụng phải nữ chính nên vô tình làm đổ mất hộp cơm cô ta đang muốn đưa cho Tống Kiệt. Mục Dạ là người có kiến thức am hiểu sâu về độc, y dược, đặc biệt là các loại chất kích thích. Ngay khi hộp cơm đổ anh đã ngửi thấy mùi lạ, tuy chỉ là một tia rất mỏng nhưng Mục Dạ vẫn có thể ngửi thấy được. Đó là XD746 - một loại ma túy được tinh chế rất giống hạt cơm. Khi nấu lên sẽ tỏa ra mùi như gạo thường, nhưng khi ăn vào sẽ giống như bị hít thuốc phiện, sẽ ngây ngây ngô ngô mà thèm ăn thêm. Đến khi XD746 hoàn toàn ngấm vào máu thịt thì sẽ có biểu hiện hệt như một kẻ bị nghiện nặng, liên tục gặp ảo giác, thậm chí còn kinh khủng hơn cả bệnh nhân bị tâm thần nặng

Mục Dạ ngay lập tức muốn đem Tô Hiểu Hân đi gặp lão đại và Tống gia chủ để vạch bộ mặt thật của họ. Nhưng không hiểu sao tự dưng nữ chính lấy sức ở đâu ra, vùng vằng với Mục Dạ rồi đập mặt lên thành cầu, ngã xuống ao. Rồi những gì xảy ra hệt như nữ chính đã dự liệu, chỉ cần giả vờ đáng thương hơn chút là ngay lập tức Tống Kiệt rơi vào bẫy, Mục Dạ ngay cả cơ hội để giải thích cũng không có. Lúc bị tra hỏi thì anh bị một gã theo bố già của nữ chính điểm huyệt không thể nói. Sau cùng, khi nam chính kết tội Mục Dạ, anh chỉ có thể cười cho số phận mình mà nói tất cả đều là vì hắn

Mục Dạ bị bắt và tra tấn ngay lập tức, nào có thời gian để thanh minh. Toàn bộ những chứng cớ mà anh tìm được đều bị người của nữ chính phát hiện và tiêu hủy ngay sau khi anh chết

Nhưng giờ đây, kẻ đang ở nơi này không phải là Mục Dạ, một kẻ chỉ biết âm thầm ở đằng sau bảo vệ nam chính nữa mà là Đàm Tử, một kẻ không hề cố kị điều gì


Hệ thống công lược: Nhân vật phụ tác quáiWhere stories live. Discover now