Chap 12 : Đêm tĩnh lặng

2.2K 94 23
                                    

Shade và cả Fine hơi sững người vì lại gặp nhau trong hoàn cảnh này. Nó nhìn hắn bằng con mắt rubi đã bị đục màu ko còn chút cảm xúc.

"Em..... Đã xảy ra những chuyện gì vậy!?" - Hắn hỏi Fine bằng đôi mắt lo âu, giọng trầm ấm nhưng lại dễ chịu

Nó không nói gì, chỉ nhìn kĩ gương mắt của hắn một lát rồi bước ngang qua với vẻ lạnh lùng như một con gió, nhưng Shade đã kịp nắm lấy cổ tay giựt nó lại từ phía sau. Fine hơi giật mình nhìn Shade

"Sao em lại bỏ đi, ít nhất hãy nói tôi tại sao em lại trở thành như vậy!?"

"Anh nghĩ tôi sẽ trả lời sao!? Thật nực cười, mau bỏ tay tôi ra trước khi anh bị thương" - Nó vẫn lạnh nhạt đáp, giọng nói ko chút cảm xúc. Shade nhìn Fine mà đau lòng, kéo tay nó về phía sau rồi ôm lấy nó. Fine vẫn chưa định hình rõ Shade đang muốn gì. Shade cũng không hiểu mình đã bị gì, tại sao lại hành động như vậy

"Đừng đi" - Hắn thốt lên 2 chữ khiến Fine hơi trợn mắt nhưng sau đó lại mạnh tay đẩy hắn ra và làm Shade văng xa vì sức mạnh có thừa của Fine.

"Đừng chạm vào tôi" - Nó nói rồi quay gót bước đi không chút suy nghĩ. Shade đau khổ nhìn bóng hình Fine đang dần biến mất, thật đau lòng....

Về phía Fine, nó vẫn còn hơi bất ngờ vì hành động đó của hắn, rốt cuộc lại có ý gì đây!? Không phải đã ngỏ lời với Rein rồi sao, đừng xem nó là một món đồ chơi, đây ko phải trò đùa. Đặt tay lên ngực mình, cảm giác kì lạ ấy lại xuất hiện. Bất giác, Fine nở một nụ cười, lại là nó, không biết Fine đang hạnh phúc hay đau khổ nữa

____________________ Nhà của Fine và bốn người kia ____________________

Nó hoàn toàn ko thể chợp mắt được nên ngồi ở khu vườn rộng lớn trong căn nhà này. Mùi hương thơm của các loài hoa theo gió bay lên từng đợt, xộc vào mũi nó, lại là mùi hoa hồng. Nó đã từng rất yêu thích loài hoa này, nó vẫn luôn tin tưởng hoa hồng là loài hoa đẹp nhất, có mùi thơm dễ chịu và vẻ ngoài kiêu sa của nó, giờ đây Fine chỉ nghĩ rằng loài hoa này chỉ à một thứ đáng bỏ đi. Vì sao ư ? Nó không còn yêu thích bất kì điều gì từ khi người đó xuất hiện, ấm áp thắp lên niềm tin trong cô, rồi cũng nhẫn tâm dập tắt nó. Ngồi lặng im trong bóng tối, không một chút ánh sáng len lỏi, giờ Fine đã hiểu, cuộc sống của cô đã như vậy từ đầu, thật đơn độc. Đặt biệt là sự tĩnh lặng này, nó thích cô đơn như vậy. Nơi mà gần như thời gian như ngưng lại, bầu trời rộng lớn nhấp nháy những vì sao trên đó, không khí lãng mạn mà lòng nó lại đau như thắt. Càng nhớ lại quá khứ, nó càng muốn bỏ chạy

________________ Flashback _________________

Tại một khuôn viên rộng lớn, những loài hoa đang đua nhau khoe sắc khắp xung quanh, các loài chim hót líu lo vui đùa cùng với nắng gần như đang tạo ra một bản tình ca tuyệt đẹp. Nơi đấy, cô một cậu nhóc với mái tóc màu tím huyền bí đứng giữa góc sân. Đôi mắt lạnh lùng lẫn gương mặt tuấn tú khiến ai cũng phải bất ngờ vì đây chỉ mới là một đứa con nít. Cậu ta đưa tay ra  với tới bông hoa hồng bên cạnh thì một tiếng hét đằng xa cất lên

"Anh Shade !!!!" _ Một cô bé tóc đỏ cột hai bím,đôi mắt rubi với nụ cười tỏa nắng đang vẫy tay chào cậu từ phía đằng xa, Shade quay 90' độ bên phải, mỉm cười nhẹ khi cô bé đó chạy tới

( Công chúa sinh đôi) Mối Thù HậnNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ