5. Chủ nhật

639 44 3
                                    

"Luffy này, tôi thắc mắc cũng lâu rồi, nhưng mà....ờm..."

Nami liên tục vân vê tóc của mình như thể cô sắp hỏi một chuyện rất khó nói.

"Có chuyện gì nào? Tôi không ngại đâu."

"À...cái vết sẹo trên mặt anh ấy, từ đâu mà ra vậy?"

Luffy cứng người, cậu đứ tay lên rờ vào vết sẹo trên khuôn mặt mình. Nó dài qua mắt cậu và có dấu hiệu cho rằng nó đã ở đó từ rất lâu. Nó là một chuyện của quá khứ sẽ được nhắc tới.

"Cái này á hả? Tôi...không biết."-Luffy nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, phì cười "Nami quên mất chuyện tôi bị mất trí nhớ rồi sao?"

"Ah, tôi nhớ chứ!"-Nami cắm mặt vào dĩa đồ ăn sáng trước mặt"Chỉ là...tôi tò mò quá nên..."

Luffy nheo mắt nhìn cô gái trước mặt. Vết sẹo này, hy vọng một ngày nào đó cậu sẽ được kể về nó cho cô nghe.

"Nami!!!"-Tiếng Vivi lại vang lên như thường ngày, nhưng hôm nay là chủ nhật

"Mama đại nhân! Cho con 5 phút!"-Nami tống bừa đồ ăn sáng vào miệng"Tôi đi chơi với Vivi đây, chị hai cũng được nghỉ ngày chủ nhật, hay kêu chị dẫn anh với Coby đi chơi đi."

Luffy định bảo không cần nhưng thấy Nami vội vã quá nên đành ngậm miệng. Thiệt tình, đi chơi thôi mà, có cần vậy không?

10 phút sau.

"Nami đâu rồi?"-Coby bước từ cầu thang xuống, liếc mắt nhìn xung quanh. Quả nhiên cậu ấy chỉ quan tâm tới mỗi Nami.

"Cô ấy cùng bạn đi ra ngoài rồi."

"Đi với chị Vivi à?"-Coby tùy tiệt lấy một trái táo trong tủ lạnh, cắn một phát.

Luffy hơi ngạc nhiên, gọi Vivi là chị sao lại gọi không Nami như vậy?

"Tôi ra ngoài đây."-Coby sập cửa, trong nhà rốt cuộc còn mỗi Luffy còn 'tồn tại'. Nojiko vẫn còn ngủ trên lầu, hôm nay là chủ nhật, cho chị ấy nghỉ ngơi tí cũng không sao.

.......................................

Chiều . 

Coby đã có mặt tại nhà trước bữa trưa. 

Nami đi từ sáng vẫn chưa về.

"Luffy! Đi chơi với chị nhé!!!"

Nojiko cười tươi cầm 3 cái vé xem phim trên tay, một cái của chị, một của Coby, cái còn lại chắc chắn thuộc về Luffy.

"Tất nhiên rồi, chiều nay em rảnh mà."

"Lâu lắm rồi chị mới được đi chơi đấy, Nami toàn ra ngoài với Vivi, chị thì toàn phải ở nhà một mình thôi"-Nojiko than vãn "Mà em biết không, từ khi có em Nami thay đổi nhiều lắm đấy."

"Thật hả chị?"

"Ừ, sau khi mẹ mất, bà ấy đã mang theo con người hoạt bát của Nami. Sau đó cả hai đứa phải tự làm thêm để kiếm sống, chẳng bao giờ có thể trò chuyện như trước. Em đến chắc nó bớt cô đơn hơn nhiều, nay còn có cả Coby nữa"

Nami có một quá khứ như vậy, Luffy cũng đã lờ mờ nhận ra. Mẹ hai người chắc chắn rất có tai tiếng, nếu không thì Nami đã chẳng ho một tiếng mà cậu đã vào học không cần giấy tờ, hai người cũng chẳng có nhà cao cửa rộng như thế này.

[Luna][Onepiece] Nhặt chồngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ