Chương 2: Nhặt cái nam chính về nuôi

5.5K 334 161
                                    

\(Ò v Ó)/ Mọi người nghe chút nhạc nha~

Chương 2: Nhặt cái nam chính về nuôi.

Tác giả: Truyện này lão viết thấy đỡ bug hơn rồi đọ. QAQ Hy vọng được mọi người yêu mến. _( :3 ) ∠ )_

Nửa canh giờ đối với tu sĩ thực sự không tính là lâu, chẳng mấy chốc hai người đã tới Lâu Lan thành.

Từ trên phi kiếm hạ xuống, Vân Thanh duy trì vẻ mặt lãnh đạm bước vào trong thành, Đường Tinh thì cung kính đi theo phía sau hắn. Những người khác thấy tiêu chí Hàn Vân Tông trên áo họ, đều sôi nổi dò đoán thân phận của hai người.

Sau khi đặt hai phòng chữ thiên ở khách điếm nổi tiếng nhất Lâu Lan thành, Vân Thanh liền lệnh cho Đường Tinh ở lại quán trọ, bản thân thì không có mục đích đi trên đường dạo chơi... À không, là tìm kiếm nam chính. Bởi vì Hệ Thống không thể cung cấp được vị trí cụ thể của Dạ Thương Hàn mà chỉ biết đại khái hướng đi, nên Vân Thanh chỉ có thể đau khổ đi trên đường tìm vận may mà thôi.

Thế nhưng trước giờ vận may của Vân Thanh đều không tốt lắm, hắn đã đi dạo trên đường hai ba ngày rồi mà vẫn không hỏi thăm được chút tin tức gì cả.

Đang lúc hắn muốn bỏ cuộc thì cuối cùng có lẽ vận may của hắn cũng đã trở về với hắn, khi đi ngang qua một con ngõ hẹp hắn liền nghe thấy tiếng quyền đấm cước đá cùng với tiếng mắng chửi từ trong đó truyền ra.

"Tên tiểu tạp chủng, dám tranh địa bàn với chúng tao, chán sống rồi hả?!"

"Mẹ, hôm nay tao đánh chết mày, tên tạp chủng này!"

"Để xem mày còn dám cướp bát cơm của bọn tao nữa hay không?"

"Đánh chết nó đi rồi cướp lấy ngọc bội của nó. Mẹ kiếp, đều là ăn mày nó còn giữ lấy miếng ngọc rách kia làm gì không biết."

...

Vân Thanh theo tiếng động bước vào trong con ngõ hẹp, lập tức liền nhìn thấy một đám khất cái đều là người trưởng thành ăn mặc rách rưới bẩn thỉu đang vây lấy một đứa trẻ khất cái khác đấm đá.

-----

Dạ Thương Hàn nằm trên mặt đất, thân thể nho nhỏ vì đau đớn mà co rút nhưng bàn tay vẫn gắt gao giữ chặt miếng ngọc thô sơ ở trong tay. Đó là vật duy nhất phụ mẫu của hắn để lại cho hắn, hắn tuyệt đối không thể để cho bất cứ ai cướp nó. Nhưng cho dù hắn có liều mạng cũng không thể địch lại đám người này. Chẳng lẽ hôm nay hắn phải chết ở đây sao?

Không cam lòng không cam lòng không cam lòng!

Tại sao những đứa trẻ khác sinh ra đều được cha mẹ yêu thương, chỉ có hắn liền bị vứt bỏ? Nếu như hắn cũng có người yêu thương, có phải hắn sẽ không cần phải sống hèn mọn thế này hay không?

Nhặt Được Cái Nhân Vật Chính - Phong Khinh Trần Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ