01,

107 12 0
                                    

random day & love all the way /

Oops! This image does not follow our content guidelines. To continue publishing, please remove it or upload a different image.

.random day & love all the way
/


có những ngày Park Jihoon chỉ muốn làm một con mèo nhỏ. hoặc một con thỏ nhỏ. tóm lại là một sinh vật nho nhỏ. thảnh thơi phơi nắng sưởi ấm, liếm lông một chút, uống nước một chút, ăn một chút, lại uống nước, lại liếm lông, rồi kiếm chỗ ngủ. hết một ngày. vô lo vô nghĩ. chứ không phải vùi đầu vào đống bài tập như cậu hiện tại.

mới năm nhất thôi mà thế quái nào lại nhiều thứ phải làm như thế. thằng nào bảo 'lên đại học rảnh rỗi lắm', rồi thì 'ráng đi, đậu đại học rồi khỏi phải vật vã nữa, thỏa sức ăn chơi'. là thằng nàoooo? lừa người là giỏi. hại ông đây đánh mất bao nhiêu tháng ngày thanh xuân, chuyên tâm dùi mài kinh sử. cuối cùng thì sao? lên đại học rồi chẳng phải vẫn vùi đầu học sấp mặt đấy sao! thậm chí thời gian đi ra ngoài tắm nắng cũng không có, Jihoon cảm thấy người cậu sắp nổi mốc tới nơi rồi.

vừa chửi chín đời tổ tông của 'thằng nào đó', Jihoon vừa rút điện thoại ra gọi cho thằng bạn chí cốt. Bae Jinyoung đang chơi bóng ngoài sân cỏ với Woojin, thấy điện thoại rung rung hiện tên 'Phiền phức' đã linh cảm chẳng lành.

"gì đấy?"

"tao chán quá về dẫn tao đi chơi."

"mày không có chân à? ngay dưới sân này. ra đây rồi đi đâu thì đi. có cả Woojin nữa này."

"nhưng tao lười."

"tao về đó dẫn mày đi thì bớt lười hơn sao?"

"một chút."

"thằng khùng."

/tít... tít... tít.../

miệng lầm bầm chửi đồ vô văn hóa dám cúp máy ngang xương, nhưng tay vẫn thoăn thoắt mặc áo khoác vào, chuẩn bị về phòng dẫn tiểu tổ tông ra ngoài hóng gió.

"Woojin, đợi tao một lát. lên dẫn Jihoon xuống. nó đòi đi chơi. ba đứa mình ra ngoài ăn tối rồi ghé tiệm net luôn."
nói rồi không đợi Woojin trả lời, Jinyoung đã nhanh chân đi về phía kí túc xá.

cái thằng này, Woojin thầm nghĩ, cứ liên quan đến Jihoon là nhanh lắm. ý là lo lắng, chăm sóc, quan tâm. nhưng đầu óc thì chậm như rùa bò. lại còn chậm cả đôi. suốt ngày bám dính lấy nhau, một câu gọi tên, hai câu nhờ vả, ba câu... ờ thật ra không cần câu thứ ba, chúng nó cơ bản nhìn vào mắt nhau tự hiểu luôn rồi. tiết kiệm thời gian giao tiếp. tăng độ khó cho người xem. có điều có tăng bao nhiêu thì tình cảm chúng nó cũng rõ mồn một rồi, có mù cũng nhất định phải thấy. trừ hai nhân vật chính.

[WINKDEEP / BAEHOON] random day & love all the wayWhere stories live. Discover now