Chương 9: Không bằng lấy thân báo đáp.

4.1K 211 12
                                    

Về phần mình kích động như vậy, cũng không phải viết thư cho ngươi. Nhìn nha hoàn chạy ngang qua, Ô Ân yên lặng thổ tào.

Tìm phương hướng của nha hoàn kia đi, Ô Ân đi theo, phát hiện là linh đường.

Gió từng đợt đi qua cửa sổ, cờ trắng lung tung bay phất phơ trong gió, trên linh đường bày năm bài vị. Liễu Tích Âm một thân y phục tan màu trắng đang quỳ đốt giấy tiền vàng mã trước bồn đồng, nha hoàn đứng một bên, nhìn Liễu Tích Âm gắt gao nắm chặt thư tín trong tay, thật giống như giấy viết kia mỏng trương bị nàng kiên trì đè xuống một lực.

Ngoại trừ ngày đầu tiên Ô Ân đến tế bái, liền không quay lại nơi này của Liễu phủ nữa, nàng thật lo lắng oan hồn một nhà năm người của Liễu Tích Âm đi tìm nàng tính sổ.

Đại thúc, đại tẩu xin các người thương xót, đừng tìm tới ta gây phiền phức, tuy rằng ta là người Tây Hạ, nhưng mà chưa từng giết qua người tốt...

Ô Ân trong lòng cầu xin xong, liền lấy một chồng tiền giấy quăng vào chậu than.

Liễu Tích Âm còn si ngốc nhìn thư tín, Ô Ân giương mắt nhìn lại, trên thư cũng chỉ có mấy chữ: "Đừng khóc, thù ngươi, ta thay ngươi báo...."

Chữ này xấu thật...

Rốt cục cũng chú ý đến Ô Ân, Liễu Tích Âm ô thư tín trong tay, đứng lên nói: 

"A Thanh, ta nghĩ được rồi, ta không thể ở chỗ này mãi được." Liễu Tích Âm trong ánh mắt lóe lên ánh sáng kiên định như chưa từng xuất hiện trước đây.

Chiến trường Mạc Bắc thảm liệt như địa ngục Tu La, các chiến sĩ đều đang đổ mệnh, nàng không có thời gian để khóc.

A Chiêu của nàng đang ở Mạc Bắc.

Trằn trọc bôn ba, cơm phong uống lộ, đói no không biết? 

Băng thiên tuyết địa, phong quán ngân giáp, áo lạnh thấu xương?

Xương chất như núi, máu chảy thành sông, bình an cũng biết?

Ô Ân trong lúc nhất thời, thế nhưng cũng không biết nói gì, một phong thư cũng có thể có đại ma lực như vậy, vẫn là Liễu Tích Âm mười hai tuổi, từ lâu tình cảm đã đậm sâu như vậy?

Nàng biết Diệp Chiêu sẽ chiến thắng trở về, mà tình cảm này của Liễu Tích Âm, tại trước mặt Triệu Ngọc Cẩn, cũng đều thất bại thảm hại.

"A Thanh, ngươi là như thế nào mà biết A Chiêu?"

Vừa định nói không biết, lại nhớ đến trong thành Vân Châu có hỏi Liễu Tích Âm có phải có một biểu ca là Diệp Chiêu hay không.

Không thể làm gì khác hơn là nói: "Có vài lần đi buôn quan Ung Quan thành, có cùng nàng đối mặt qua vài lần, có lần nàng nói muốn mua hiếm vật Trung nguyên cho biểu muội, thuận tiện liền trò chuyện vài câu."

Nghe được Diệp Chiêu quan tâm chính mình, Liễu Tích Âm cúi đầu ngượng ngùng cười một thoáng.

Ô Ân nhìn thấy, liền nghĩ tại cái miệng rộng của mình, đây là chẳng phải tự cấp cho Liễu Tích Âm đào hầm sao...

"A Thanh, ngươi có thể giúp ta sao?"

Bởi biên quan mười tám châu đều nhanh chóng rơi vào tay giặc, toàn bộ phương Bắc lòng người hoảng sợ , thương nhân nhân cơ hội này nâng giá hàng hóa, hơn nữa có rất nhiều bách tính tranh mua, phương Bắc đã mua không được giá của lương thực cùng vải vóc.

[BHTT-Edit] [Tướng Quân Tại Thượng] Tây Hạ Nữ Vương Tử - Lão Trương Nướng BbqNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ