Chương 23
Lại một lần nữa...
Sự thật được mở ra.
Nhưng liệu nó có thực sự là " sự thật "?!
Bởi tất cả mọi chuyện đều có nguyên do của nó.
Và lần này... tôi không tin... tôi không tin vào những gì tôi thấy!
—————————-
Yul đờ người nhìn con bé bước tới, bất thình *** h, nó tặng cho hắn một cái tát đau điếng! Nhưng đau không phải là ở trên má... mà là ở trong tim! Xư Bi bước đi... mà nước mắt hắn rơi... rơi ở trong lòng.
Lạnh lùng khẽ ngước qua YuMi, hắn trừng đôi mắt đang long sòng sọc những ánh lửa giận lên rồi gằn giọng nói:
- YuMi! Em có biết em đang làm cái quái gì không đấy!
Dù đã hết sức ngạc nhiên trước cái tát giáng trời mà Xư Bi bất thình *** h tặng cho Yul – người mình yêu, nhưng YuMi vẫn nghênh mặt, nó tự đắc vì chẳng còn biết sợ là gì nữa cả!
- Ồ! Tất nhiên là biết chứ! Không biết sao em dám làm!
Nắm chặt bàn tay, Yul chỉ khẽ cất lên bằng giọng cảnh cáo.
- Được lắm! Nhưng chỉ duy nhất một lần này nữa thôi! Nếu những chuyện như thế này còn xảy ra một lần nữa... thì anh nhất quyết sẽ không bỏ qua cho em đâu!
Nói rồi, hắn lại lẳng lặng bước đi, không một cái nhìn nào nữa, nhưng lòng lo lắng... vì những gì sắp xảy ra. Có lẽ sẽ là một cuộc chiến!
YuMi phì cười, rồi nó chỉ khẽ nhếch môi khinh khỉnh, ngước ánh mắt đăm đắm nhìn theo Yul, có chút gì lạnh lùng mà xót thương trong đó.
- Yul ạ... cứ nói đi, rồi xem anh có thể làm gì được em không?! Mọi chuyện đã đi quá xa rồi... chúng không thể dừng lại được nữa!
...........................
Sau khi Yul đi, chỉ còn lại mình YuMi trong căn phòng vắng, lúc này, Chun và Hắc Linh Sứ mới từ từ bước ra từ trong bóng tối, bọn chúng cúi chào và hết sức kính cẩn khi đối mặt với YuMi. Con nhỏ khẽ nhoẻn cười với ánh mắt và vẻ mặt hài lòng.
- Làm tốt lắm Bạch Linh Sứ! Có lẽ sau lần này ta có thể thực sự tin tưởng ngươi rồi đấy!
Nhưng ngay khi Ji Chun còn chưa kịp cất lời cám ơn thì Hắc Linh Sứ đã vội vàng chen vào và đưa ra ý kiến.
- Sẽ là tốt hơn nếu chúng ta đâm thêm cho cô ta một đòn giáng trời từ sau lưng chứ nhỉ?!
- Ngươi nói vậy là sao?! Hắc Linh Sứ?!
Hắn khẽ nhoẻn cười rồi lại ngước qua nhìn Ji Chun, đó là một nụ cười thực sự nham hiểm.
- Sẽ thành công, nếu ngài Bạch Linh Sứ chịu cùng giúp đỡ!
Thực sự không hiểu nổi hàm ý trong câu nói này là gì, tuy có chút lo lắng nhưng Ji Chun vẫn phải đành gật đầu đồng ý, nó nói bằng giọng chắc nịch mà không có chút miễn cưỡng nào.
- Bất kể điều gì mà nữ hoàng muốn, thưa ngài!
.......................
Trở về nhà, sau khi bay qua những tầng mây và vượt qua giới hạn của địa ngục, con bé vội đóng rầm cửa lại và khóa kín phòng để không một ai có thể bước vào – ngoài nó. Yul cũng vội vàng trở về theo, nhưng không vào phòng con bé, hắn chỉ lẳng lặng đứng bên ngoài, định giơ tay lên và gõ cửa để giải thích một điều gì đó, nhưng nghĩ ngợi đôi điều... hắn lại buông tay xuống và nhanh chóng trở về phòng mình. Cũng đóng kín cửa y như thế!
BẠN ĐANG ĐỌC
Tình Yêu Của Thiện Quỷ Và Ác Quỷ !
RomanceREUP CHƯA CÓ SỰ ĐỒNG Ý ! +) Tên : "Cô Dâu Quỷ" Chỉnh sửa : "Tình Yêu Của Thiện Quỷ Và Ác Quỷ " +) Tác giả : Cherry Chỉnh sửa : Banshee_knell