Mình sẽ kể cho cậu nghe về một mối tình đơn phương chán nhất cuộc đời này.
À mà, mình là Mark, Mark đẹp trai thích dưa hấu và cảm thấy trách nhiệm đầy mình vì nhiệm vụ gắn kết anh Jungwoo và học trưởng tương lai Dongyoung. Vì sao người nhận cái nhiệm vụ khó khăn ấy lại là mình?
Vì mình đẹp trai. Dễ hiểu mà.
Nếu như Kim Jungwoo không ngã rạp vì Kim Dongyoung thì ngày nào đến đều sẽ trôi qua thật tẻ nhạt. Tại hai anh này đi với nhau có nhiều chuyện thú vị để soi lắm.
Jungwoo ngày thường nói chuyện to đủ nghe, hai mắt cứ ngốc nghếch mà nhắm tịt lại nhe răng cười, rất hay làm bộ xòe tay dưới cằm thành bông hoa. Vậy mà anh Dongyoung hẹn đi cà phê bàn chuyện hội học sinh cho nó thoải mái thay vì ngồi ở trường, hoặc đơn giản là về cùng một đường, Jungwoo lại tỏ ra e dè như thiếu nữ mới lớn được khen nên ngại ngùng, suốt đường chẳng nói câu nào, giọng lại nhỏ xíu đi.
Mình đi bên cạnh mà thấy khó hiểu ghê. Jungwoo cảm ơn mình hoài vì may mà có mình đi cùng chứ không chỉ có hai người là thành kịch câm diễn tả cảnh hai người xa lạ bỗng dưng quốc bộ ngang hàng.
Jungwoo đổ hội phó Dongyoung một hôm có lịch đi học. Thực ra là hôm nào chả có lịch học, mình không nhớ nên nói thế đấy hihi. Nói chung là hôm đấy Jungwoo gọi điện cho mình nói chuyện dồn dập nghe chẳng ra con chữ nào cả, giọng to hơn bình thường, tưởng tượng cảnh ảnh quắn quéo ở nhà mà mình thấy thật đáng quan ngại. Cuối cùng thì ảnh chốt lại một câu, "anh thích Dongyoung mất thôi trời ơi" và hét lên hỏi mình có đang nghe không.
Thích chết đi được lại còn nói thế, Kim Jungwoo là đồ ngốc.
Thực ra không hỗn đâu mà có khi Dongyoung ảnh còn ngốc hơn.
Có lần mình bảo với ảnh là có người thích anh đấy, cùng trong hội học sinh luôn; anh đoán biết bao nhiêu người mà trừ Jungwoo ra. Rồi còn nói, "chắc không phải Jungwoo đâu, em ấy coi anh là hội phó lắm điều cục súc thì đúng hơn."
Mình không dám kể cho Jungwoo, Jungwoo mà buồn thì mình dỗ mỏi miệng luôn.
Nhưng mà đúng là hai cái người này tình nó cứ nửa lộ nửa kín, nhiều khi tưởng song phương không à.
Dongyoung lại khép mình quá, Mark đẹp trai nài nỉ bao lần mà chẳng chịu nói, còn gắt học hành chưa xong yêu đương cái gì... ai bảo yêu đâu, thích thôi mà.
Để ý chứ Dongyoung ga lăng hơn hẳn lúc đi cùng anh Jungwoo. Kéo ghế cho ảnh, (tất nhiên là không kéo ghế cho mình, nên kiện không?) trả tiền cho Jungwoo không ghi nợ mấy lần liền, ảnh nêu ý kiến gì đồng ý ngay lập tức, mà mình hé một lời lại bảo "nhỏ chưa có kinh nghiệm."
Thế anh gọi em đi cùng làm gì :)
Dongyoung chẳng bao giờ lại tâm lý và tinh tế vậy cả, ở cạnh ai kể cả anh hội trưởng hội học sinh cũng hay đanh đá bảo là cái này không nên cái kia không ổn, thế mà Jungwoo ở cùng phát là cứ như một người khác.
Jungwoo tự dưng gửi ảnh mấy cuộn len hỏi màu nào đẹp. Bây giờ là mùa đông, con gái hay đút trong túi áo một cuộn len, hai tay thoăn thoắt uốn lượn chuyên nghiệp cực kỳ. Nghĩ đến vụ Jungwoo cũng cầm hai cái que đan len mình buồn cười ghê, mà kể cũng đầu tư cho vụ đạp đổ crush quá đi.