Chap 8. Khẳng định

1K 80 0
                                    

Ji Yong nào có chướng ngại giao tiếp chẳng qua lúc trước thường bị ép buộc đi dự tiệc cùng ba mẹ, sau mới phản cảm với việc giao tiếp. Seung Ri được coi như trường hợp đặc biệt, là vừa thương hại vừa đồng cảm, đêm đó lại đúng lúc nhìn thấy cậu rơi nước mắt, anh thật sự không chống đỡ được hình ảnh cô độc đó, chẳng khác nào đang nhìn thấy chính mình. Hai kẻ cô độc cùng ở cạnh nhau, có thể sẽ hiểu nhau hơn. Còn có thành tích học tập của cậu chưa từng rớt khỏi top đầu trường, ít ra khi ở cùng nhau cũng sẽ không quá phiền phức.

Ji Yong mãi suy nghĩ nên không để ý ông chú nhà mình vừa bước vào lớp học, đến khi cả lớp một trận la hét Ji Yong mới không tin nhìn ông chú nhà mình đang đứng trên bục giảng.

Cả lớp đang náo loạn vậy mà người đứng trên bục giảng chỉ cần một động tác đặt ngón trỏ lên môi lại khiến hiện trường lập tức im lặng trở lại. Ji Yong đau đầu nhìn ông chú đang ra vẻ, tạo thành một loại thần thái mà đám con gái phía sau đang thấp giọng gọi 'soái ca'.

"Từ giờ Thầy sẽ thay Thầy Kang dạy môn Văn cho lớp. Các bạn cũng không xa lạ gì Thầy vậy nên Thầy sẽ không giới thiệu lại bản thân nữa, chúng ta bắt đầu bài mới", Thầy Kwon cầm bút viết lên bảng tiêu đề bài học hôm nay, lại nghe bên dưới có học trò gọi nên ngừng bút quay xuống dưới lớp.

Dưới lớp có một cô bé dơ tay kiến nghị, chỉ về phía Ji Yong: "Thầy ơi, trường chúng ta có bạn mới chuyển đến nên Thầy giành chút thời gian giới thiệu, đi mà", hai từ cuối của cô bé nũng nịu kéo dài ra khiến cả lớp cười ầm lên.

Thầy Kwon nhìn về phía cánh tay cô bé, bất giác khiến soái ca đang đứng trên bục giảng lạnh run, phải lấy ra khăn tay lau mồ hôi: "Vậy bạn mới liên hệ với bạn ngồi cạnh để biết thêm thông tin đi. Mấy em tập trung, lớp chúng ta đã trễ bài rồi".

Mấy bạn học bên dưới thấy Thầy Kwon liên tục lau mồ hôi, nghĩ rằng Thầy đang bị bệnh, liền ngoan ngoãn ngồi học.

Trong khoảng thời gian nghĩ giữa hai tiết, Thầy Kwon đi đến bàn Ji Yong giao lưu, nhưng là giao lưu với người bên cạnh Ji Yong: "Đã khoẻ hẳn rồi?".

"Dạ, làm phiền Thầy đến thăm em", Seung Ri ngẩng đầu, lộ ra vẻ mặt áy náy.

Thầy Kwon còn định hỏi tiếp thì sau gáy tự nhiên thấy ớn lạnh, là thằng nhóc kia đã quay lại, không biết đã đứng sau lưng từ bao giờ: "Ji Yong, sau giờ học lên văn phòng gặp... Thầy".

Ji Yong mặt vô biểu cảm đi vào chỗ ngồi không thèm nhìn đến người kia, anh quay sang hỏi Seung Ri: "Cậu thân với Thầy ấy?".

Seung Ri dừng bút chép bài, bắt chước Ji Yong, khoanh hai tay trên bàn, nghiêng mặt nằm lên tay: "Em không thân với Thầy nhưng Dì em là bạn thân của Thầy, còn có Cô chủ nhiệm nữa".

Ji Yong nhìn vẻ mặt thành thật khai báo của cậu mà muốn phun ra ngụm máu, hoá ra anh cứ bị ba người kia xoay vòng vòng nhưng mà nghĩ kỹ lại đêm hôm đó ở nhà Seung Ri, ánh mắt kinh ngạc khi nhìn thấy người đến đón là chú Kwon đã đủ chứng tỏ Dì Seung Ri cũng vừa mới biết anh và chú Kwon là người thân. Còn tưởng hôm đó chính mình nhìn lầm nụ cười mờ ám của chú Kwon với Dì ấy, chắc chắn rằng ông chú nhà mình là người thao túng tất cả, xem anh như một con rối, chẳng khác nào ba mẹ anh.

[Nyongtory] My Love By My SideNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ