Tất cả lời nói của Lục Đình Phong đều là thật, thời điểm Chính Thần cùng hắn đi vào phòng khách nhìn thấy trên bàn thủy tinh có một tờ giấy đã có chữ ký sẵn, là giấy hủy hôn, chỉ cần có thêm chữ ký của Chính Thần nữa thì giữa cậu và hắn sẽ triệt để chấm dứt, nước sông không phạm nước giếng.
"Em ký đi. Khi ký xong muốn đi đâu tôi sẽ kêu người đưa đến đó, sẽ không đến phiền em nữa."
"Điều kiện là gì?"
"Em nói gì?"
"Tôi hỏi anh điều kiện là gì? Anh là người như thế nào tôi còn chưa rõ hay sao, anh thả tôi đi chắc chắn không đơn giản như vậy."
Khi tình yêu được cho đi quá nhiều nhưng chẳng thể nhận lại dù một chút cảm động, một mình vươn vấn, một mình níu giữ đến một lúc nào đó tuyệt vọng sẽ lấn áp tình cảm đó, rồi cuối cùng sẽ chọn buông tay để giải thoát.
Lục Đình Phong mỉm cười nhìn cậu, khẩu khí ôn hòa nói "Phải em đoán trúng rồi. Tôi có một điều kiện."
Đôi mắt Chính Thần dần hiện lên sự thất vọng nhìn hắn, thì ra không phải tốt lành gì. Chính Thần vẫn im lặng chờ hắn nói tiếp.
Vẫn là khẩu khí ôn hòa và nụ cười khó hiểu ấy, Đình Phong nói tiếp "Điều kiện của tôi là, sau này em phải sống thật hạnh phúc, thật vui vẻ và..."
Nói đến đây hắn giống như nghẹn lại, viền mắt đột nhiên ửng đỏ. Ánh mắt hắn rất phức tạp, Chính Thần nhìn sao cũng không thể hiểu được. Nhưng cậu lại cảm nhận rõ ràng sự bi thương ẩn nhẩn ở hắn.
Hắn dùng ánh mắt ôn nhu nhất, dịu dàng nhất, và cũng xót xa nhất đối với cậu. Câu nói cuối cùng khiến hắn phải rất lâu mới nói ra chính là:
"Đừng tha thứ cho tôi."
...
Lâm Chính Thần rời khỏi căn nhà đã giam mình ba năm qua. Người đã kiềm hãm cuộc sống cậu ba năm qua chính là Lục Đình Phong, hôm nay người trả tự do cho cậu cũng chính là hắn.
Cuộc sống đôi khi có những điều thật kì lạ biết bao.
Người từng nói sẽ trói chặt bên mình đến hết đời vậy mà hôm nay lại để cậu đi.
Người từng dùng những người cậu yêu thương nhất của cậu dể uy hiếp cậu nhưng hôm nay lại buông tha cho cậu.
Người từng nói sẽ đợi cậu yêu hắn nhưng hôm nay lại yêu cầu cậu không được tha thứ cho hắn.
Tình yêu đôi khi lại khiến con người thật khó hiểu, cũng khiến con người thay đổi đến khó ngờ.
Gió nhè nhẹ thổi đến mang theo hương vị của cỏ cây, hương vị của cuộc sống và hương vị của tự do. Chính Thần hít một hơi thật sâu rồi sau đó nhanh chóng lên xe rời đi, không một lần ngoảnh mặt về căn nhà lớn kia thêm một lần nào nữa.
Xe này là của Đình Phong chuẩn bị cho cậu, hắn nói sẽ đưa Chính Thần đến nhà ba mẹ cậu sau đó ngay lập tức sẽ rời đi.
Điều thứ nhất cậu sẽ làm chính là tìm ba mẹ, sau đó tìm một nơi khác cho họ sống, hoặc về quê hoặc một nơi yên bình nào đó. Còn điều thứ hai là tìm Chu Thiện, để giải thích cho những gì đã qua và cũng muốn cùng anh tiếp tục những gì còn đang dang dỡ.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Đam Mỹ] Tăm Tối (Hoàn)
Teen FictionTác giả: Rim Thể loại: Hiện đại, độc chiếm si tình công x cường thụ, ngược luyến tàn tâm, cường thủ hào đoạt. Chú ý: Ngược, ngược và ngược. Không hợp với cái nàng yếu đuối thích hường đâu :v KHÔNG MANG RA NGOÀI khi chưa hỏi mình. Cảm ơn <3