Chương 8

4.9K 101 0
                                    

“Diệp Chỉ Nhu, lại đây cho anh!” Vào bếp anh liền nhìn phòng bếp rống to.

Vốn đang nhẹ nhàng hát, Chỉ Nhu buông thìa trong tay, đi đến bên người Ngự Am, hơn nữa phát hiện anh hôm nay không thích hợp.

“Anh ăn bom sao? Sao lại tức giận như vậy?” Nhìn bộ dáng anh cả người bốc hỏa, Chỉ Nhu có chút không thể tưởng tượng hỏi.

“Có gã tên là Đồng gì gì, cậu ta có quan hệ gì với cậu ta?” Anh nổi giận đùng đùng hỏi.

“Hả? Cái gì Đồng gì gì… Đợi chút, anh là nói...” Cô đi vào phòng lấy danh thiếp trong ví ra.

“Anh là nói Đồng Dịch Vĩ sao?” Chỉ Nhu nhìn danh thiếp, sau đó đối chiếu tên đọc ra.

“Anh quản cậu ta tên gì, em nói mau, em có quan hệ gì với cậu ta?” Anh lạnh lùng hỏi.

Chỉ Nhu bị anh rống đến không hiểu ra sao, nhưng vẫn bình tĩnh nói: “Em không có quan hệ gì với anh ta nha, nhiều nhất cũng chỉ có thể nói là bạn mới quen hôm qua”

“Bạn mới? Bạn mới lại chạy đến nhà tìm em?” Anh giận không thể át nói.

“Cái gì? Anh ta thật sự chạy tới tìm em?” Chỉ Nhu trừng lớn mắt.

“Em vì sao nói với anh em chưa kết hôn lại không có bạn trai? Em đây là tự cho cậu ta cơ hội sao?”

“Em nói đều là sự thật, anh cảm thấy có chỗ nào không đúng sao?” Cô vốn chưa kết hôn lại không bạn trai mà.

“Em...” Đột nhiên anh yên lặng.

Đúng vậy! Anh coi Chỉ Nhu là gì? Rõ ràng chỉ là quan hệ sống chung.

“Vốn là như vậy! Bằng không anh muốn em nói với anh ta như thế nào?” Thấy Ngự Am không biện giải cái gì, Chỉ Nhu đột nhiên có chút tan nát cõi lòng.

“Em không cần phải khai báo rõ thân thế của em với người xa lạ” Anh cũng không phát hiện mình đang ăn dấm chua, còn đang mãnh liệt tố tội cô.

“Em nào có? Bởi vì anh ta giúp em thanh toán tiền mua đồ ăn, còn giúp em xách gói to trở về, người tốt bụng như vậy, em tán gẫu hai câu với anh ta không tính cái gì đi?”

“Cái gì? Em lấy tiền của cậu ta?” Anh nổi giận.

“Chỉ hơn một nghìn tệ mà thôi...” Cô vội biện bạch cho mình, lại bị Ngự Am nổi giận cắt ngang.

“Ai cho phép em nhận tiền của cậu ta?” Anh lại rống lên một tiếng.

“Vì sao không thể lấy?”

“Anh không cho phép người phụ nữ của anh nhận bố thí của kẻ khác!” Anh vỗ bàn thật mạnh nói.

“Cái gì? Anh nói... Em là người phụ nữ của anh?” Cô mừng rỡ như điên.

“Vô, vô nghĩa!” Ngự Am vốn kiên cường bất khuất lại đỏ mặt.

“Em là người phụ nữ của anh...” Cô nhắc lại những lời này.

Ngự Am quay mặt đi, không cho cô nhìn thấy bộ dáng thẹn thùng của mình.

Đúng vậy! Cô là phụ nữ của anh, cái gì anh cũng không làm cho cô... Anh lấy ra một tệp tiền mặt, sau đó giao cho cô.

[Hoàn] YÊU PHẢI CÔ NÀNG HAM LÀM GIÀU - Tỉnh TìnhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ