5

20.3K 122 3
                                    

Phụ thân vốn không để mắt đến ta nhiều năm như vậy đột nhiên coi trọng ta, còn nói yêu ta nữa.

Ừm ừm, đây là chuyện tốt hay xấu nhỉ?

Người nói yêu ta, ta tự nhiên là mừng rỡ như điên, không còn mong gì hơn nữa. Ta không cần biết loạn luân là gì, chỉ cần biết người ta yêu yêu lại ta là được rồi. Nhưng tóm lại thì vẫn có chút ngạc nhiên, tại sao thái độ của phụ thân lại chuyển biến to lớn đến vậy?

Ngửa đầu nhìn bầu trời, màu xám xịt giờ pha thêm chút xanh thẳm lâu rồi không thấy, ta không khỏi cong môi cười. Chắc là do tâm tình tốt hơn cho nên cảm giác hoại tử cũng dần trở lại bình thường như cũ. Xem xem, phụ thân quả thực là mục tiêu sống duy nhất của ta.

Ta quay đầu lại, nhìn Tiểu Long đang đứng bất an ở đó, khẽ mỉm cười: “Ngươi muốn nói gì?” Bốn người bọn họ thay phiên nhau thủ vệ ở bên cạnh ta, ai không đến lượt thì dốc lòng khổ luyện để có thể thừa kế vị trí của đám Thanh Long. Cho đến khi ta trở thành người đứng đầu Xuất Vân cốc, họ sẽ chân chính trở thành người thủ hộ bên cạnh ta.

Khuôn mặt mơ hồ của Tiểu Long đổi sắc mấy lượt, sau đó mới ấp a ấp úng nói: “Thiếu chủ tử, chủ tử quyết định đợi cho tới khi hài tử của cô gia ra đời thì sẽ giết cô gia.”

Phụ thân vô tình, ta biết, chỉ là ta cũng không hiểu vì sao lại vậy. “Tại sao?”

Thanh âm của Tiểu Long có chút lúng túng: “Bởi vì chủ tử thấy chướng mắt.”

“Bị nhốt trong hỉ viện rồi mà còn chướng mắt…” Tham muốn chiếm giữ của phụ thân cũng thật là mạnh mẽ quá đi.

“Hài tử của cô gia sẽ đưa về cho nhà cô gia nuôi dưỡng. Nếu sinh con trai, chủ tử sẽ sai người giả dạng thành cô gia, định kỳ về nhà thăm người thân.”

Phương thức xử trí kỳ lạ. Ta cúi đầu liếc mắt nhìn bụng mình. “Hài tử của cô gia dường như còn chưa có mà?”

“Không phải là hài tử của thiếu chủ tử ngài mà là hài tử của cô gia thôi. Nha hoàn hầu hạ trong hỉ viện nói, dường như là có tin vui.”

Nghe Tiểu Long giải thích, ta đột nhiên cảm thấy khuôn mặt mình nóng bừng lên. Bản thân ta thì không quan tâm đến chuyện loạn luân nhưng mà những người khác thì sao? Ta từng đọc được trong sách, hình như quan hệ yêu đương cùng huyết thống làm cho người ta kinh sợ. Nhưng ta không hề nghe thấy chút dị nghị hay bàn tán gì trong cốc cả, người trong cốc lại còn biết rõ cả chuyện hôn phu của ta bị giam với nữ nhân khác ở trong hỉ viện.

“Ừm, Tiểu Long.” Ta không biết phải mở lời như thế nào. “Ta và phụ thân… Các ngươi có cảm thấy vô sỉ không?” Dù sao cũng là phạm phải luân thường đạo lý mà.

Giọng nói của Tiểu Long cực kỳ vui vẻ. “Thiếu chủ tử vui vẻ là tốt rồi. Ai dám nói xấu, ta sẽ chém bọn họ trước.”

“Vì lòng trung thành cho nên ngươi mới nói như vậy sao?” Ta nghi ngờ, tại sao lại ủng hộ chuyện như vậy?

Thật lâu sau, Tiểu Long mới nhỏ giọng nói: “Nụ cười của thiếu chủ tử… rất đẹp.”

Tiêu Dao (h+)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ