Chap 10: Dịu dàng (1)

263 29 0
                                    

Hắn ngồi trên chiếc xe thể thao sang trọng, lòng không khỏi khẩn trương
- Đáng chết! Các người đưa cô ta đi đâu rồi??

Jungkook cắn môi, nỗi tức giận mỗi lúc càng lớn..
Chiếc xe đang chạy với tốc độ rất nhanh bỗng chốc dừng lại, hắn vội vã xuống xe...

- Lisa!!! _ Jungkook kêu lên, mắt hướng về cô gái đang đi bơ vơ một mình, dáng đi rất thê thảm...
   
Dường như khoảng cách quá xa nên cô ta không thể nghe được, Jungkook lập tức vào xe, nổ máy chạy thật nhanh về phía cô gái ấy...
   
- Lisa!!! Cô nghe tôi không?? Lalisa Manoban!!  _ Jungkook vừa lái xe vừa ngoảnh đầu ra cửa xe nói!!

Cô gái bất ngờ quay lại! Lisa! Mắt cô ngấn lệ, vừa nhìn thấy anh bước xuống xe lấp tức chạy tới ôm chặt!

- Cô...cô làm sao?..._Khuôn mặt hắn khẽ đỏ lên, đôi tay cũng nhẹ nhàng ôm lấy bờ vai khanh mảnh của nó, cảm nhận sự run rẩy của đôi vai...
- Là bọn họ!! Huhu là bọn họ!!!_ Lisa gào khóc nức nở trong lòng ngực của hắn...

Hắn không hiểu những gì cô đang nói...hắn cũng không hiểu tại sao cô lại khóc! Hắn chỉ biết nhìn thấy cô khóc bỗng chợt hắn chạnh lòng...

Như nhận ra điều gì đó! Jungkook đẩy thật mạnh nó ra khỏi lồng ngực, hắn quay mặt bỏ đi, được vài bước thì ngoảnh mặt lại nói bằng chất giọng u ám, lạnh lùng...

- Từ nay về sau! Bất luận chuyện gì, ta không cho phép ngươi tuyệt đối không được ôm, không được khóc, không được kể lể...trước mặt ta... Mau về học viện đi! Ta sẽ về sau! Tối nay hãy ngủ ở phòng ta...
    
Sau những câu nói đó, hắn bỏ đi... Lisa vẫn không ngừng khóc... Nó lấy hai tay bịt miệng lại, cố không để tiếng khóc nên lời, nước mắt chảy ròng rã...
    
Số phận của nó vốn dĩ chẳng hề hạnh phúc? Từ nhỏ đã phải tập võ, bản thân chỉ muốn có cuộc sống như bao đứa trẻ khác! Hắn với nó có một mối quan hệ rất mờ mịt! Ba của nó là huynh đệ với cha hắn! Là kẻ thù của hắn...
    
.......
          
Đêm tối se lạnh, trời đổ mưa tầm tã! Trong một khu vực nào đó! Có tiếng roi gậy tàn bạo vang lên....
          
"Lão gia! Jeon đại muốn nói chuyện với ngài ạ... " Một tên lính đẩy cửa bước vào, trên vai đeo một thanh kiếm sắc nhọn!
          
" Nói chuyện?" Ông ta suy nghĩ vài giây, sau đó cất giọng " Cho hắn ta vào đây! "
          
Đám lính đẩy mạnh một người đàn ông vào...
Khuôn mặt người này cứ như người vô hồn, dù đã có rất nhiều vết bầm tím, cả vết xước, máu chảy đầy thân thể! Nhưng vẫn toát lên vẻ đẹp lịch lãm...
          
" Lão gia... Thật xin lỗi... "
" Đừng gọi tao là lão gia!! Đồ súc sinh!! Mày là nguyên nhân sinh ra loại tạp chủng!! Là kẻ phản đồ!! Mày nghe không??!! Còn có tư cách xin lỗi? "
         
Khuôn mặt của vị lão gia này đỏ bừng, ông nhếch môi cười khinh bỉ, sự tức giận muốn chạy đến tận não bộ!
          
" Ta đã lo cho ngươi, xem ngươi như anh em của ta, thế nhưng ngươi lại phản ta? Đi theo con ma cà rồng chết tiệt ấy?? Ngươi nói mau, con ả ma cà rồng ấy ở đây! Đứa con ngoài dã thú của mày ở đâu??? "
          
"Thật xin lỗi... Nhưng lão đại...tôi không...thể để ngài.. làm hại...con trai...của tôi...được... "
            
Người đàn ông mặt mũi đầy máu, cúi gầm mặt dưới đất, đâu đó có giọt nước mắt khẽ rơi...Cơ thể sau vài giây liền ngã gục...
             
" Mẹ kiếp! Ngươi!! "Tên lão đại chỉ vào một tên hầu hạ đứng gần đó" Mau lấy gậy đánh hắn cho ta!! Đánh chết cũng được, đến khi nào hắn chịu khai ra!!! "
                
Tên hầu hạ không dám cãi lời, lôi trong góc ra một cây gậy tra tấn lớn! Lòng xót thương người này vô cùng lớn, bóng dáng người này đã từng vì cái bang này biết bao nhiêu? Vì anh em trong đây bao nhiêu? Thế mà chỉ vì một lần ngây dại đã lỡ yêu một Vampie, một vampie thuần, chỉ sợ anh ta đã bị người phụ nữ kia cắn mà cũng hóa thành Vampire!?
                    
Mano bang vốn là một nơi tụ tập những kẻ ghét cay đắng Ma cà rồng! Lập ra cũng chỉ để giết ma cà rồng.. Thế mà bây giờ người này, một người chủ xếp sau Lão Gia nơi đây 1 bậc lại có thể yêu...nhưng yêu 1 vampire...
                       
Cao đại nằm thoi thóp đưa ánh mắt đau khổ nhìn hầu cận đang đứng trước mặt, giương gậy lên vung lực đánh 'Bốp!!'
                           
Tức khắc máu trong miệng liền theo thanh quản phun ra ngoài... Mỗi nhịp đánh, cảm giác như nội tạng của người này đang nát ra dần...
                           
" Cao đại... Tôi xin lỗi... Hic hic... "
                              
Tên hầu cận mắt rưng rưng thương xót...
                             
" Không sao...anh đừng... cãi lời lão đại..."
                                
Người kia cắn răng vung gậy đập lên lưng Cao đại muốn gãy cột sống...
                                 
" Được rồi! Dừng tay!" Tên Lão đại ngồi sõng soài trên ghế, giương mắt nhìn người đang nằm dưới đất, máu tanh thoảng ra khắp căn phòng...

[Chuyển Ver/ Tạm ngưng][Lizkook] Anh Thử Cắn Tôi Xem Sao?Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ