:)) chào các bạn đang đọc truyện ma đo mình và một bạn làm bộ truyện này từ đầu đến cuối!!Đo mấy bữa nay mình hay học bài để kiểm tra 1tiết nên không có thời gian để viết chuyện!Mong các bạn thông cảm!
Bộ truyện bạn gái của tôi là vampire chỉ có thể làm 3hoặc5 ngày mới hoàn thành chap 3,4 :))
Và bộ truyện mặt nạ tình yêu....thì có thể sẽ mất 2tuần để làm xong bộ truyện này 0_0 .
Còn bộ truyện ma này sẽ có vào buổi tối hằng ngày nên các bạn đừng có lo =))
Mời các bạn đọc truyện :))
Khi xẻng đất đầu tiên hắt xuống, cô biết đây chỉ là một chặng trong cả hành trình tra tấn dài dằng dặc. Là một chặng, nhưng không phải chặng thứ nhất.
Chặng thứ nhất đã hú còi đi qua. Cơn đau buốt tim thình lình ập đến vẫn còn hành hạ cô, sau khi ngất lịm rồi tỉnh lại, cô đã mất một ngón tay. Chẳng biết thời gian trôi qua lâu hay chóng, chỉ biết vết đứt đã nhiễm trùng mưng mủ.
"Xin ông hãy tha cho, cho tôi ra khỏi đây..." Dù cố mở mắt thật to, cô cũng chỉ trông thấy nước mắt hòa lẫn đất cát đang rào rào rơi xuống, và kẻ đứng bên trên chỉ là một bóng đen nhòe nhoẹt. "Hãy thả tôi ra! Rồi muốn làm gì tôi cũng được."
"Sẽ mãi mãi nghe lời ta chứ?"
"Vâng, mãi mãi..."
Đất cát không rơi xuống nữa, bóng đen đang định chôn sống cô bỗng dừng tay. Đây là dấu hiệu tốt. Vẫn còn hy vọng sinh tồn.
Nhưng khi giọng kẻ kia lại vang lên thì hy vọng biến thành tuyệt vọng. "Ta biết người chỉ leo lẻo khéo nói để ta tha cho ngươi. Nhưng ta có một cách hay hơn, bảo đảm ngươi sẽ mãi mãi nghe lời, không bao giờ kêu ca nữa."
Cái xẻng lại hoạt động, đất rơi xuống nhiều hơn.
"Tôi van ông..." Lần này cô cố gạt sạch những thứ đang che mắt. Dưới ánh trăng, cô nhìn thấy kẻ ấy nhếch mép cười. Cô biết lần này là chặng cuối cùng của hành trình man rợ. Cô không van xin nữa, cô gắng sức nhoài lên trên.
Nhưng cái hố quá sâu.
Đất ướt đang hắt xuống hết xẻng này đến xẻng khác.
Bàn tay cô tuyệt vọng giơ lên phía trên...
Na Lan kinh hãi bừng tỉnh, mồ hôi ướt đẫm áo ngủ.
Đầu vẫn nhưng nhức. Cô ngồi dậy, xuống giường đi vào gian vệ sinh chật chội, rửa mặt bằng nước lạnh. Người cô run run, có cảm giác như đất bùn ẩm ướt đang hắt vào mặt. Đây là đêm thứ ba cô gặp cơn ác mộng gần như giống hệt nhau. Cô không nhìn rõ mặt cô gái trong mơ. Là Nghê Phượng Anh? Mã Vân? Hay Tiết Hồng Yến?
Na Lan nhìn cô gái trong gương. Có phải là mình không? Trong tiềm thức, cô đã thay vai cho người bị hại. Đây là tín hiệu nguy hiểm khi con người lún quá sâu vào một chuyện.
Vụ án "ngón tay khăn máu" sẽ còn tiếp diễn!
Cơn đau đầu càng dữ dội.
Cô trở vào ngồi lên giường, lắng nghe tiếng ngáy khe khẽ đều đều của Đào Tử. Ngoài cửa sổ, mưa phùn vẫn lất phất bay, tiếng mưa rì rào gõ nhịp cho đêm dài tĩnh mịch.